LUẬT CHƯA CHẶT NÊN GIA TĂNG VI PHẠM BẢN QUYỀN
Những ngày gần đây, trên các phương tiện truyền thông đại chúng đưa
tin, Ủy ban Thường vụ Quốc hội phát huy vai trò, trách nhiệm của các đại
biểu chuyên trách của Quốc hội cho ý kiến để hoàn chỉnh bổ sung Luật Sở
hữu trí tuệ (sửa đổi). Trong đó vấn đề quyền tác giả là một trong những
điều cơ bản của Luật Sở hữu trí tuệ.
Cách đây hơn hai năm, chúng tôi, những người tham gia hoạt động bảo vệ quyền tác giả,
được mời tập trung một số buổi để đóng góp ý kiến cho dự thảo luật sửa
đổi này. Đọc hơn 30 trang A4 với 225 điều của Luật Sở hữu trí tuệ, vấn đề về quyền
tác giả khá chi tiết, nhưng lại luôn cảm giác chưa thật đầy đủ. Đơn cử
bên cạnh quyền tác giả còn có các quyền liên quan. Nhưng Luật Sở hữu trí tuệ chưa
có tầm bao quát vấn đề này.
Vì thế mới có vụ Công ty X đòi dừng mở đĩa nhạc Quốc ca trong một
cuộc đá bóng quốc tế. Bởi quyền sở hữu đĩa nhạc ấy thuộc về công ty, do
công ty đã bỏ công sức, tiền của để phối âm phối khí và tổ chức ghi âm.
Câu chuyện từng gây xôn xao dư luận xã hội. Bản quyền Quốc ca đã thuộc
về Nhà nước, không ai vi phạm ở đây. Nhưng xét về quyền tác giả và các
quyền liên quan thì Công ty X một phần có lý. Chỉ tiếc là cách ứng xử
không văn minh trước một sự kiện cần giữ thể diện quốc gia.
Điểm qua việc như thế, chúng tôi cũng muốn nói rằng: Do văn bản Luật Sở hữu trí tuệ của chúng ta quá dài và quá chi tiết nên càng không đầy đủ, càng
khó nhớ, dẫn đến sự hiểu biết và vận dụng vào cuộc sống hết sức khó
khăn. Đó cũng là một trong những nguyên nhân dẫn đến dễ bị xâm phạm.
NHIỀU HÀNH VI VI PHẠM QUYỀN TÁC GIẢ VĂN HỌC
Nói đến vi phạm quyền tác giả văn học mấy năm gần đây diễn ra dưới
rất nhiều hình thức khác nhau. Điển hình như vụ tranh chấp bản quyền bộ
truyện tranh “Thần đồng đất Việt” giữa họa sĩ Lê Linh với Công ty Phan
Thị; vụ việc nhà thơ được giải văn học Thủ đô, nhưng bị phát hiện đã lấy
nguyên bài thơ của nhà thơ khác đổi tên, đảo mấy chữ rồi đưa vào tập
thơ của mình; vụ nhà văn Trần Đức Tiến ở Bà Rịa-Vũng Tàu bị lấy cả một
truyện ngắn rồi chuyển thành truyện tranh cho thiếu nhi, ghi bìa là tác
giả T.H, phỏng theo truyện của Đức Tiến, in hàng nghìn bản rồi phát hành
11 năm, vô tình bạn của nhà văn mới phát hiện ra. Đặc biệt hơn nữa là
vụ in lậu hàng triệu bản sách giáo khoa, phát hành ở hàng chục tỉnh,
thành phố khác nhau, hàng năm sau, các cơ quan chức năng mới phát hiện
và xử lý...
Mới đây nhất, vụ việc giải thưởng văn học đầy kỳ vọng của Hội Nhà văn
Việt Nam - Giải thưởng Tác giả trẻ năm 2021 - đã khiến giới sáng tác và độc
giả bức xúc bởi tác phẩm “Phê bình phân tâm học-Phía của những ám ảnh
nghệ thuật” của tác giả Vũ Thị Trang bị tố đạo văn khi lấy luận văn và
một số bài trong một đề tài nghiên cứu cấp viện mà tác giả làm chủ đề
tài in thành sách, dự giải.
Như đã nói ở trên, một phần tìm hiểu không kỹ Luật Sở hữu trí tuệ, hoặc có
người cố tình vi phạm khi đã hiểu luật. Nhưng cơ bản chúng tôi thấy, có
nhiều sự hiểu sai, hiểu chưa đúng hoặc có sự nhầm lẫn giữa quyền sở hữu
và quyền sử dụng các tác phẩm văn học.
Để nói rõ hơn, chúng tôi xin nhấn mạnh, quyền tác giả có hai nội dung
cơ bản. Đó là quyền nhân thân và quyền tài sản. Quyền nhân thân bao gồm
quyền đặt tên cho tác phẩm, quyền đứng tên thật hoặc bút danh trên tác
phẩm; quyền công bố tác phẩm hoặc cho phép người khác công bố tác phẩm,
quyền được bảo vệ sự toàn vẹn của tác phẩm... Thời hạn bảo hộ quyền nhân
thân là vô thời hạn. Còn quyền tài sản thì gồm nhiều nội dung và có
thời hạn bảo hộ. Đối với tác phẩm văn học thì bảo hộ suốt đời tác giả và
kéo dài hết 50 năm sau khi tác giả qua đời.
Nhiều người có sự nhầm lẫn giữa hai quyền này. Vì thế, trong vụ ồn ào
gần đây, không lạ khi một vị có trọng trách lại nói rằng: Viết đề tài
đã nhận tiền rồi thì chủ nhiệm đề tài được toàn quyền với các văn bản
của đề tài! Nói thế thì người mua bản quyền bài thơ “Màu tím hoa sim”
của Hữu Loan được bỏ tên nhà thơ ra khỏi bài thơ để in tên ông ta vào
tên tác giả của bài thơ hay sao?
Theo chúng tôi, các loại luận văn, đề tài nghiên cứu khoa học... là
tác phẩm “phi hư cấu” của tập thể, không thể là tác phẩm cá nhân được.
Những vi phạm về quyền tác giả văn học có vụ đưa ra tòa; có vụ tự các
tác giả xử lý với nhau; có vụ do nội bộ cơ quan, đơn vị hòa giải... Tóm
lại là rất “mềm”, khiến xã hội càng thấy sự vi phạm không đáng lên án
nhiều. Vì sao vậy? Một phần do luật của chúng ta khó vận dụng, khó áp
dụng. Chẳng hạn, Luật Sở hữu trí tuệ quy định xử phạt 20 triệu đồng khi vi phạm
quyền tác giả; kinh doanh thu lợi bất chính phạt 50 triệu đồng trở
lên... Hoặc Điều 225 Bộ luật Hình sự cũng quy định, người vi phạm quyền
tác giả mà thu lợi bất chính từ 50 triệu đồng đến dưới 300 triệu đồng bị
phạt tiền và bị cải tạo không giam giữ đến 3 năm...
Vẫn còn khó giải quyết lắm, bởi ai định giá được những việc làm lén
lút đó? Hai nữa, kết quả thu về cho tác giả là cái “danh” (quyền nhân
thân), tác giả đã thỏa mãn, chứ giá trị kinh tế thì quá ít. Chưa kể,
người Việt vốn duy tình, nên rất cả nể, dễ bỏ qua những lỗi không “cháy
nhà chết người” như lỗi vi phạm quyền tác giả văn học, nghệ thuật.
Tóm lại, chưa hiểu rõ luật, chưa tự giác thực hiện luật, luật khó vận
dụng, cách ứng xử xuề xòa... là những nguyên nhân làm cho việc vi phạm
quyền tác giả nói chung, quyền tác giả văn học nói riêng càng có chiều
hướng gia tăng.
TẬN DỤNG THÀNH TỰU KHOA HỌC CÔNG NGHỆ ĐỂ PHÒNG NGỪA VI PHẠM BẢN QUYỀN
Cần lưu ý, những năm tới, với tiến bộ của khoa học kỹ thuật, nhất là
khi xã hội bước vào thời đại công nghiệp 4.0, các tác phẩm văn học, nghệ
thuật cũng sẽ ào ạt được đưa lên môi trường internet. Hiện nay, các
loại Ibook, Audio book, Video book... đang được chú trọng và phát triển
đối với lĩnh vực văn học. Thị trường sách giấy truyền thống sẽ thu hẹp
lại. Vấn đề vi phạm bản quyền văn học sẽ có những dạng thức mới, hiện
đại và có thể tinh vi hơn. Như thế, việc bảo vệ quyền tác giả văn học
trên môi trường mới sẽ đòi hỏi sâu sát và khoa học hơn.
Qua hoạt động bảo vệ quyền tác giả âm nhạc của Trung tâm Bảo vệ quyền
tác giả âm nhạc Việt (VCPMC) trên môi trường Internet, chúng tôi thấy
tự tin hơn trong công việc của mình. Thành lập gần 20 năm, Trung tâm
Quyền tác giả văn học Việt Nam (VLCC) đã có những bước đi đáng kể. Mỗi
năm, VLCC cùng các đối tác khai thác hơn 800 tác phẩm văn học trên các
ấn phẩm truyền thống. Trung bình mỗi năm giải quyết từ 10 đến 12 vụ vi
phạm bản quyền văn học. Hiện VLCC có hơn 1.300 thành viên, trong đó có
hơn 480 tác giả không là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Bởi trên môi
trường sách giấy rất khó phát hiện vì rất tản mát, không tập trung, dễ
bị người vi phạm lẩn tránh, giấu giếm. Nhưng trên môi trường internet,
mọi vấn đề đều trên một mặt phẳng; với một phần mềm được cài đặt nhằm
đối soát hay kiểm soát tổng thể, chúng ta có thể dễ dàng quét kiểm tra
định kỳ hoặc quét bất thường để tìm ra những vi phạm.
Vấn đề ở đây là sự đồng lòng, nhất trí của các tác giả văn học và sự
vào cuộc của các bàn tay kỹ thuật trong việc lập trình và cài đặt trên
các nền tảng kỹ thuật số.
Chấm dứt hoàn toàn sự vi phạm quyền tác giả văn học thì khó. Nhưng
với lòng quyết tâm, nhiệt huyết cộng với tiến bộ khoa học kỹ thuật, chắc
chắn chúng ta sẽ hạn chế được nhiều sự vi phạm trên môi trường Internet.
Thông tin như thế là chúng tôi mong muốn các tác giả trong và ngoài
Hội Nhà văn Việt Nam nên sớm liên hệ với VLCC, sớm ký ủy thác quyền bảo
vệ các tác phẩm văn học của mình. Khi ký ủy thác quyền cho VLCC, các tác
giả có thể rảnh tay sáng tác, yên tâm với những đứa con tinh thần của
mình khi chúng bước ra đời./.
Nhà văn Đỗ Hàn
Giám đốc Trung tâm Quyền tác giả văn học Việt Nam
(Nguồn: qdnd.vn)