Câu 1: Khó khăn, hạn chế của tuyên truyền miệng? Giải pháp khắc phục?
Trả lời:
- Khó khăn, hạn chế:
+ Lời nói chỉ đi một chiều, không quay trở lại. Khi đã lỡ lời thì không thể lấy lại được nữa. Dù có cải chính, xin lỗi..., vẫn gây cho người nghe một ấn tượng nào đó. 1
+ Phạm vi về không gian có giới hạn, do giới hạn tự nhiên của lời nói trực tiếp (dù đã có phương tiện khuếch đại) và khả năng tập hợp một số đông tại một địa điểm và thời điểm nhất định.
+ Dễ chịu tác động của các yếu tố ngoại cảnh do tập trung đông người và ở các địa điểm khác nhau.
+ Thời gian triển khai chậm.
- Giải pháp: Tổ chức phương thức tuyên truyền miệng trực tuyến. Tuyên truyền miệng trực tuyến có thể làm giảm một phần ưu thế của giao tiếp trực tiếp như tính tương tác trực tiếp không cao, khả năng bao quát người nghe và quản lý, điều khiển sự chú ý của họ bị giới hạn một phần… thay vào đó, tuyên truyền miệng trực tuyến khắc phục được một số hạn chế của tuyên truyền miệng trực tiếp ở khả năng đưa thông tin nhanh, trên diện rộng, tức thời và đồng thời trên qui mô lớn, ở tất cả các cấp.
Câu 2: Chuẩn bị một buổi tuyên truyền miệng bao gồm những nội dung gì?
Trả lời:
Chuẩn bị một buổi tuyên truyền miệng là một loạt các hoạt động bao gồm: xác định mục đích, yêu cầu, đối tượng, nội dung, phương pháp, thời gian, bối cảnh... của buổi tuyên truyền, trả lời cho các câu hỏi: Nói để làm gì? Nói về vấn đề gì? Nói ở đâu, vào thời gian nào? Nói cho ai nghe? Lấy tài liệu nào, ở đâu để nói? Chuẩn bị bài nói như thế nào?…
Như vậy, chuẩn bị một buổi tuyên truyền miệng không chỉ là chuẩn bị nội dung (đề cương chi tiết) mà còn chuẩn bị những công việc cần thiết khác cho hoạt động của báo cáo viên.
Chuẩn bị tốt cho một buổi tuyên truyền miệng là yếu tố có tính quyết định đến kết quả của hoạt động tuyên truyền./.
Câu 3: Nội dung tìm hiểu đối tượng để chuẩn bị cho buổi tuyên truyền miệng?
Trả lời:
Tìm hiểu đối tượng thực chất và chủ yếu là tìm hiểu yêu cầu và đặc điểm người nghe. Tìm hiểu yêu cầu và đặc điểm đối tượng tuyên truyên truyền là nhiệm vụ đầu tiên cần thực hiện khi chuẩn bị một buổi tuyên truyền miệng.
- Nội dung tìm hiểu đối tượng gồm:
+ Nghiên cứu, đặc điểm về mặt xã hội của đối tượng, gồm giai cấp, dân tộc, nghề nghiệp, học vấn, giới tính, tuổi tác...
+ Nghiên cứu các đặc điểm về tư tưởng và tâm lý - xã hội của đối tượng, gồm quan điểm, chính kiến, động cơ, khuôn mẫu tư duy, tâm trạng, trạng thái thể chất...
+ Nghiên cứu về nhu cầu, thị hiếu thông tin; thái độ của người nghe đối với nguồn thông tin và nội dung thông tin; con đường, cách thoả mãn thông tin của đối tượng./.
Câu 4: Tìm hiểu không gian diễn ra buổi tuyên truyền miệng là gì?
Trả lời:
Không gian diễn ra buổi tuyên truyền miệng có vai trò quan trọng nhất định đến kết quả của hoạt động tuyên truyền. Do hoạt động tuyên truyền miệng là hoạt động tập thể với các giao tiếp trực tiếp, nên các yếu tố ngoại cảnh có tác động không nhỏ đến người nói và người nghe.
Khi tìm hiểu không gian của buổi tuyên truyền miệng, báo cáo viên cần biết:
- Địa điểm diễn ra buổi tuyên truyền miệng: Trong phòng hay ngoài trời; phòng họp nhỏ hay lớn và số lượng người nghe.
- Điều kiện của buổi tuyên truyền miệng với người nghe: Có ghế ngồi, có quạt, có điều hòa nhiệt độ...
- Điều kiện của buổi tuyên truyền miệng với người nói: Có bàn, bục, có micro (có dây hoặc không dây), có máy tính, đèn chiếu...
Báo cáo viên tìm hiểu các điều trên đây qua người mời báo cáo viên để có thể chủ động nắm được những thông tin cơ bản về không gian buổi tuyên truyền miệng./.
Câu 5: Cấu trúc cơ bản của đề cương một bài nói?
Trả lời:
Đề cương bài nói thường có 3 phần, mỗi phần có chức năng riêng.
- Phần mở đầu: Yêu cầu chung của phần mở đầu gồm 3 mục tiêu cụ thể là: (1) Giới thiệu và làm quen. (2) Thông báo nội dung trình bày. (3) Thông báo thời gian và phương thức tiến hành.
- Phần chính (nội dung bài nói): Đây là phần quan trọng nhất của bài nói, giải quyết vấn đề mà báo cáo viên đặt ra theo một trình tự nhất định.
Về nguyên tắc bài nói có thể đề cập đến mọi vấn đề của đời sống xã hội, như kinh tế, chính trị, văn hoá, khoa học, kỹ thuật, an ninh, quốc phòng, đối ngoại... Nhưng nói chung một bài nói tổng hợp, được trình bày trong một buổi (khoảng 3 giờ) không nên đề cập đến quá nhiều vấn đề, chỉ nên 3-4 vấn đề và nên có phần chuyển ý để gắn kết với nhau.
- Phần kết luận: Đây là phần tổng kết bài nói, củng cố nhận thức người nghe và cổ vũ hành động. Yêu cầu chung của phần kết luận là: tóm tắt ngắn gọn nội dung, nhấn mạnh trọng tâm, trọng điểm, cổ vũ hành động và tạo mối giao lưu, tình cảm giữa người nói và người nghe.
Câu 6: Các nguyên nhân thường dẫn đến sự hồi hộp khi bắt đầu buổi nói chuyện?
Trả lời:
Hồi hộp là một trạng thái tâm lý xúc cảm tiêu cực, dẫn đến hành động lúng túng, bị động, không tự chủ của người báo cáo viên. Nguyên nhân của hồi hộp có nhiều, cả chủ quan và khách quan. Các nguyên nhân cơ bản là:
- Thiếu tự tin vào khả năng của mình.
- Thiếu kinh nghiệm, chưa từng trải trong thực tiễn tuyên truyền miệng.
- Do đặc trưng tâm lý của một số người.
- Chưa chuẩn bị kỹ hoặc nắm chưa chắc đề cương bài phát biểu.
Câu 7: Muốn phát biểu thoát ly đề cương, báo cáo viên cần có những điều kiện gì?
Trả lời:
- Có trí nhớ tốt để nhớ đề cương.
- Có kiến thức phong phú, hiểu thực chất, nhuần nhuyễn vấn đề.
- Có khả năng huy động kiến thức trong trí nhớ theo logic của vấn đề.
- Vốn ngôn ngữ phong phú, khả năng vận dụng ngôn ngữ tốt, nhiều sáng tạo.
- Giàu kinh nghiệm, tâm huyết với nội dung bài nói.
Câu 8: Khi đối thoại với người nghe, báo cáo viên cần chú ý những điều gì?
Trả lời:
Trong quá trình trình bày bài nói, báo cáo viên có thể thực hiện đối thoại với người nghe. Khi đối thoại cần chú ý:
- Gợi mở và hướng người nghe nêu câu hỏi tập trung vào nội dung và chủ đề tuyên truyền.
- Luôn có thái độ cầu thị, tôn trọng, chú ý lắng nghe câu hỏi của người nghe để trả lời rõ ràng, đúng và trúng yêu cầu câu hỏi. Những vấn đề chưa rõ hoặc chưa thể trả lời thì khéo léo đề nghị để trả lời riêng hoặc xin lui vào dịp khác. Không trả lời những vấn đề chưa nắm vững. Nếu có nhiều người nghe nêu câu hỏi, báo cáo viên có thể trả lời từng câu hỏi hoặc có thể để người nghe nêu nhiều câu hỏi, rồi lần lượt trả lời từng vấn đề hoặc theo cụm vấn đề.
- Trong tập thể đông, có câu hỏi không đại diện cho số đông, nên đề nghị được trả lời riêng.
- Trả lời câu hỏi trong thực hiện đối thoại là một vấn đề khó. Báo cáo viên phải bình tĩnh, ứng xử nhanh, do vậy phải tích luỹ kinh nghiệm và rèn luyện kỹ năng trả lời bằng sự hiểu biết rộng và sâu, cả về thực tiễn và kiến thức toàn diện trên các lĩnh vực./.
Câu 9: Kết thúc bài nói, báo cáo viên cần lưu ý những nội dung gì?
Trả lời:
Đây là phần tổng kết bài nói chuyện và toàn bộ buổi tuyên truyền miệng. Yêu cầu phải để lại “dư âm, ấn tượng” của bài nói. Vì vậy, báo cáo viên có thể kết thúc bài nói bằng nhiều cách: Hệ thống toàn bộ bài nói một cách ngắn gọn, khái quát hoặc chốt lại những vấn đề cơ bản nhất của nội dung tuyên truyền. Trên cơ sở đó rút ra kết luận định hướng tư tưởng, kêu gọi, cổ vũ hành động.
Thời điểm này có thể người nghe đặt thêm câu hỏi, báo cáo viên căn cứ vào nội dung và thời gian để trả lời hoặc xin trả lời riêng.
Cần kết thúc bài nói chuyện sớm hơn thời gian ấn định khoảng 5-7 phút, tuyệt đối không nên kéo dài, quá giờ, dù chỉ là 1-2 phút sẽ gây ức chế về tâm lý người nghe.
Trước khi rời diễn đàn, báo cáo viên cần cảm ơn người nghe đã theo dõi, cổ vũ; xin lỗi những sơ suất (nếu có), chúc sức khoẻ, tạm biệt và hẹn gặp lại người nghe./.
Câu 10: Yêu cầu của một buổi giới thiệu nghị quyết, thể hiện trong đề cương?
Trả lời:
Một buổi giới thiệu nghị quyết có một số yêu cầu sau:
- Làm rõ ý nghĩa, tầm quan trọng của việc tổ chức ban hành nghị quyết (lý do ban hành nghị quyết).
- Làm rõ những nội dung cơ bản của nghị quyết, bao gồm cơ sở lý luận, cơ sở thực tiễn của các mục tiêu, quan điểm, chủ trương, giải pháp được nêu ra trong nghị quyết.
- Xác định rõ những công việc phải thực hiện (quy định trong nghị quyết) đối với tập thể và cá nhân; nhiệm vụ tuyên truyền trong nhân dân./.
TG