Theo Dự thảo Luật Bảo vệ môi trường số 4, chất thải là các chất thải bỏ, không
có giá trị sử dụng. Tuy nhiên, khái niệm trên vẫn chưa rõ ràng, cụ thể nên
thường tạo ra các "kẽ hở" giúp cho doanh nghiệp dễ dàng lách luật, hiện tượng
nhập khẩu chất thải vào nước ta dưới dạng phế liệu ngày càng phổ biến
Đây là một trong những nội dung được "mổ xẻ" triệt để tại hội thảo “Đóng góp ý
kiến dự thảo Luật Bảo vệ môi trường sửa đổi” do Liên hiệp các hội Khoa học và Kỹ
thuật Việt Nam phối hợp với Hội bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường tổ chức ngày 1/8.
Theo PGS. TS. Nguyễn Đình Hòe, Tổng thư ký Hội bảo vệ
Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam, hiện nay, Dự thảo Luật Bảo vệ môi trường sửa
đổi số 4 có vẻ “né tránh” vấn đề nhập khẩu phế liệu. Cụ thể, dù có quy định tại
điều 3 khoản 15, nhưng trong cả chương VIII "Quản lý chất thải" lại không có nội
dung nào đề cập đến vấn đề rắc rối này.
"Suy rộng ra, việc này hàm ý 'đối
xử' với 'phế liệu' nhập khẩu (thực chất là chất thải) như những chất thải khác
và có thể được hưởng các 'chính sách ưu đãi." Đây thực sự là sự lập lờ cực kỳ
nguy hiểm nhằm tạo điều kiện cho các doanh nghiệp nhập khẩu phế liệu tràn lan,"
ông Hòe nói.
Cũng theo ông Hòe, thực tế phế liệu được nhập khẩu trong
thời gian qua bao giờ cũng chứa một tỷ lệ nhất định chất thải nguy hại. Theo đó,
tái xuất không được, trả lại bên xuất không được đã khiến hàng trăm container
"phế liệu" nằm ỳ ở cảng, mà chưa biết xử lý thế nào.
Đồng tình với ý kiến
trên, bà Lê Bích Thủy, cán bộ Hội bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam cho
rằng việc nhập khẩu phế liệu tràn lan đang là mối nguy, ảnh hưởng rất lớn đến
diện mạo môi trường.
"Thực tế, tác động của quá trình kinh doanh và sản
xuất phế liệu lên môi trường rất rõ ràng. Trong quá trình bốc dỡ, vận chuyển,
lưu giữ, tái chế... các phế liệu nhập khẩu, các thành phần của nó sẽ tác động
lên các yếu tố môi trường, làm thay đổi hiện trạng môi trường và gây ô nhiễm môi
trường. Ngoài ra các phế liệu loại thải thường chứa các tạp chất không mong
muốn, gây tác hại lên môi trường và sức khỏe con người," bà Thủy phân
tích.
Về quản
lý chất thải và kiểm soát ô nhiễm đối với làng nghề, theo vị Tổng thư ký Hội bảo
vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam, trong quản lý môi trường hiện đại, các
khái niệm “cộng đồng”, hay “sự tham gia của cộng đồng” và “xã hội hóa” rất quan
trọng nhưng dự thảo Luật chưa rõ nên cần xác định rõ khái niệm cộng đồng và tạo
quyền cho cộng đồng.
"Luật quy định vấn đề bảo vệ môi trường đối với làng
nghề khó có thể áp dụng rộng rãi cho làng nghề bởi hiện nay, các hộ dân trong
làng nghề là những hộ cá thể, thường thiếu sự hợp tác đủ mức để cùng chăm lo đến
môi trường. Bên cạnh đó, các làng nghề thường sử dụng công nghệ lạc hậu, quản lý
nghề theo kiểu gia đình truyền thống, khó áp dụng chế tài với cộng đồng nông
thôn. Bởi vậy, Luật nên chăng quy định rõ những nghề gây ô nhiễm nghiêm trọng
cần chuyển sang khu quy hoạch cho sản xuất riêng, không được sản xuất trong
làng," ông Hòe phân tích.
Để giải tháo gỡ những khó khăn nêu trên, ông
Hòe cho rằng Dự thảo Luật cần bổ sung quy định về Hồi tố môi trường giúp cho
việc xử lý các vấn đề môi trường được nhận diện sau khi dự án hay hành động xâm
hại môi trường đã kết thúc nhưng di hại cho môi trường vẫn đang hiện
hữu.
Ngoài ra, để có thể đảm bảo an ninh môi trường, các chuyên gia có
mặt tại hội thảo cũng kiến nghị Luật cần xây dựng và hoàn thiện các quy định về
an ninh môi trường, hoặc một bộ chỉ thị nhạy cảm để nhận diện và phân loại các
vấn đề môi trường theo mức độ "mất an ninh về môi trường," nhằm cảnh báo sớm khi
môi trường quốc gia hay khu vực trở nên kém an ninh hơn. Hay ít nhất, theo các
chuyên gia, an ninh môi trường cần được bổ sung như một khoản
mới../.
Liên quan tới những quy định về thẩm định báo cáo đánh giá tác
động môi trường, theo ông Hòe, Dự thảo Luật quy định cơ quan phê duyệt dự án nào
sẽ thẩm định báo cáo tác động môi trường của dự án đó. Đây cũng là một dạng "vừa
đá bóng vừa thổi còi". Vì vậy, "nên chăng việc thẩm định này phải do Bộ Tài
nguyên Môi trường và các Chi cục vùng của Bộ đảm trách, thay cho các tỉnh theo
kinh nghiệm của một số nước châu Á," ông Hòe nói.
Bên cạnh đó, ông Hòe
cũng thẳng thắn cho biết, hiện nay, các quy định về bảo vệ đa dạng sinh học được
quy định trong các Luật bảo vệ và phát triển rừng, Luật Thủy sản, Luật Đa dạng
sinh học và Luật Bảo vệ môi trường đang chồng chéo, "tung hứng" trách nhiệm cho
nhau. |
Hùng Võ
(Vietnam+)