Một trong những chiến công chói lọi nhất của dân tộc Việt Nam trong thời đại Hồ Chí Minh, đó là cuộc Cách mạng Tháng Tám năm 1945.
Ý nghĩa lịch sử, giá trị thời đại, sức sống mãnh liệt của Cách mạng Tháng Tám là không thể phủ nhận. Thế nhưng bằng cái nhìn chủ quan, phiến diện, với thái độ thiếu thiện chí, trên một vài trang mạng vẫn xuất hiện những luận điệu bóp méo, xuyên tạc sự thật về cuộc Cách mạng Tháng Tám của nhân dân ta. Cứ mỗi dịp chúng ta kỷ niệm sự kiện trọng đại này là những kẻ hồ đồ lại "lải nhải" giọng điệu cũ mèm, rằng nhờ “một sự ăn may” mà Cách mạng Tháng Tám mới thành công chứ Đảng Cộng sản Việt Nam “chẳng tài cán gì”...
Lật tẩy âm mưu, làm rõ bản chất của luận điệu ấy là việc làm quan trọng, cấp thiết để chúng ta đấu tranh phản bác, đồng thời tiếp tục khẳng định tinh thần bất diệt, sự trường tồn của Cách mạng Tháng Tám trong dòng chảy lịch sử dân tộc.
Một trong những chiêu trò mà các thế lực thù địch thường sử dụng để
thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá các nước không cùng
quỹ đạo là phủ nhận ý nghĩa, giá trị của những thắng lợi, thành quả mà
các quốc gia ấy đã giành được. Đối với cách mạng Việt Nam cũng không là
ngoại lệ. Những kẻ cố tình không nhìn ra giá trị của Cách mạng Tháng Tám
lập luận rằng, vào đầu năm 1945, Việt Nam không còn là thuộc địa của
Pháp. Kể từ sau cuộc đảo chính ngày 9/3/1945, Nhật đã hất cẳng Pháp. Và
khi phát xít Nhật tuyên bố đầu hàng quân Đồng minh vô điều kiện thì ở
Việt Nam xuất hiện “khoảng trống quyền lực”. Họ cho rằng, khi xuất hiện
“khoảng trống quyền lực” thì không chỉ với Việt Nam mà ở mọi quốc gia
trên thế giới, cách mạng cứ nổ ra là giành thắng lợi. Từ cách nhìn phiến
diện và đơn giản ấy, họ cho rằng Cách mạng Tháng Tám của Việt Nam thành
công “là một sự ăn may”. Vậy sự thật ở đây là gì? Để trả lời câu hỏi
này, chúng ta cần nhìn lại sự kiện Cách mạng Tháng Tám năm 1945 một cách
thấu đáo.
Trước năm 1930, các phong trào yêu nước của nhân dân Việt Nam chống
thực dân Pháp liên tục nổ ra, nhưng kết quả cuối cùng đều không thành
công và bị thực dân Pháp dìm trong biển máu. Các phong trào ấy thất bại
bởi nhiều nguyên nhân, trong đó nguyên nhân quan trọng nhất là bế tắc về
đường lối đấu tranh. Xuất phát từ lòng yêu nước, thương nòi, chàng
thanh niên Nguyễn Tất Thành đã quyết ra đi tìm đường cứu nước. Sau bao
năm bôn ba, Người đã đến với Chủ nghĩa Mác-Lênin và truyền bá về Việt
Nam. Có thể nói khởi nguồn, nền móng thành công của Cách mạng Tháng Tám
năm 1945 chính là Đảng ta, đứng đầu là lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh. Đại
tướng Võ Nguyên Giáp đã đánh giá: "Công lao to lớn đầu tiên của Bác đối
với sự nghiệp cách mạng Việt Nam là đã tìm ra con đường cứu nước, khai
phá con đường giải phóng dân tộc và các dân tộc bị áp bức trên thế
giới"(1).
Vận dụng linh hoạt, sáng tạo quan điểm, tư tưởng của Chủ nghĩa
Mác-Lênin vào điều kiện hoàn cảnh cụ thể Việt Nam, Đảng Cộng sản Đông
Dương (nay là Đảng Cộng sản Việt Nam) và lãnh tụ Hồ Chí Minh đã khắc
phục tình trạng khủng hoảng đường lối cứu nước, giải phóng dân tộc.
Trong nhiều bài nói, bài viết của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ rõ
mối quan hệ biện chứng giữa vấn đề dân tộc với vấn đề giai cấp và con
đường giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp. Điểm nổi lên trong tư
tưởng của Người về giải phóng dân tộc là phải kết hợp chặt chẽ, giải
quyết tốt mối quan hệ dân tộc và giai cấp. Đây là một trong những nhân
tố rất quan trọng đảm bảo cho sự thành công của cách mạng Việt Nam. Nếu
như với các nước tư bản phương Tây, Chủ nghĩa Mác-Lênin đặt đấu tranh
giai cấp lên hàng đầu, thì ở Việt Nam, trước yêu cầu khách quan, bức
thiết nhất của một xã hội thuộc địa, ngay từ Hội nghị thành lập Đảng
(ngày 3/2/1930), Đảng ta đã xác định phải đặt cuộc đấu tranh giành độc
lập dân tộc lên cao hơn. Điều này là hoàn toàn phù hợp, bởi lẽ đối tượng
trực tiếp của cách mạng thuộc địa là chủ nghĩa thực dân, chứ chưa phải
là chủ nghĩa tư bản và giai cấp tư sản... Từ phân tích như vậy mà ngay
trong Cương lĩnh đầu tiên của Đảng đã xác định phương hướng chiến lược
của cách mạng Việt Nam là: “Làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa
cách mạng để đi tới xã hội cộng sản”(2).
Để làm nên Cách mạng Tháng Tám, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta
đã trải qua chặng đường đấu tranh đầy gian khổ, hy sinh. Sẽ là lỗi lầm
không thể tha thứ nếu nhìn lại giai đoạn lịch sử này mà chúng ta không
đề cập đến 3 cuộc vận động cách mạng lớn. Trước hết phải kể đến là cuộc
vận động giai đoạn 1930-1935 mà đỉnh điểm là Xô Viết Nghệ Tĩnh năm 1930,
sau đó Đảng ta bị thực dân Pháp khủng bố trắng và cách mạng lâm vào
thoái trào (1932-1935). Kế đến là cuộc vận động 1936-1939 mà nổi bật là
cao trào Mặt trận Dân chủ (năm 1938). Sự khủng bố gắt gao, ráo riết của
thực dân Pháp trong khoảng thời gian này đã gây ra cho Đảng ta những tổn
thất to lớn. Vượt lên những tổn thất ấy, Đảng ta đã đưa cuộc cách mạng
bước tiếp sang chặng đường mới bằng cuộc vận động 1939-1945. Điểm nổi
bật trong khoảng thời gian này là Đảng ta đã xây dựng và phát triển cả
lực lượng chính trị, lực lượng vũ trang quần chúng, từ đó phát triển
thành lực lượng vũ trang cách mạng. Chính sự dấy lên của các cao trào
tiền khởi nghĩa ấy là cơ sở để Đảng ta chủ động chuẩn bị lực lượng, nắm
bắt thời cơ và phát động toàn dân tiến hành tổng khởi nghĩa sau này. Mặt
khác, thông qua 3 cuộc vận động ấy đã giúp Đảng ta từng bước xác định
và hoàn thiện đường lối chiến lược, sách lược tiến hành cách mạng, đặc
biệt là phương châm chiến lược: Kết hợp chặt chẽ đấu tranh chính trị với
đấu tranh vũ trang, phát triển từ khởi nghĩa từng phần tiến tới tổng
khởi nghĩa.
Thực tế lịch sử đã chứng minh diễn biến tình hình cả trước và trong
Cách mạng Tháng Tám đều đã được Đảng ta dự báo và chủ động có các chủ
trương, giải pháp lãnh đạo, chỉ đạo phù hợp. Vậy thử hỏi nếu không có
tầm nhìn và tư duy chiến lược sắc bén, nếu không có sự chỉ đạo chiến
lược tài tình của Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh thì Cách mạng Tháng
Tám có nổ ra đúng thời cơ và giành thắng lợi? Thử hỏi nếu không có sự
chủ động tập dượt, chuẩn bị về tổ chức và lực lượng thì khi thời cơ đến,
Việt Nam có chớp thời cơ để tiến hành tổng khởi nghĩa được không? Chắc
chắn là không! Vậy thì tại sao lại nói cuộc cách mạng này nổ ra và thành
công “là một sự ăn may”! Thêm nữa, nếu không dự đoán thời cơ chính xác,
không chớp thời cơ kịp thời thì Đảng ta có thể phát huy được sức mạnh
tổng hợp để phát động tổng khởi nghĩa thành công hay không? Chắc chắn là
không thể! Vậy căn cứ vào đâu để nói rằng thành công của Cách mạng
Tháng Tám năm 1945 “là một sự ăn may”!
Có người còn nói rằng, khi Nhật đã hất cẳng Pháp, việc Liên Xô và quân
Đồng minh đánh bại phát xít Nhật đã tạo ra "khoảng trống quyền lực" ở
Việt Nam. Thật là một sự xuyên tạc trắng trợn. Thực tế chứng minh rất
rõ, khi Cách mạng Tháng Tám nổ ra, quân Nhật vẫn rất mạnh. Bằng chứng là
khi quân và dân ta tiến hành tổng khởi nghĩa, quân Nhật vẫn chống cự
quyết liệt, tiếng súng vẫn nổ và giao tranh vẫn diễn ra, máu vẫn đổ ở
nhiều nơi. Mặt khác, quân Nhật còn toan tính xâm chiếm Việt Nam để làm
bàn đạp tiến xuống Đông Nam Á... thì chẳng dễ gì họ buông súng bàn giao
chính quyền cho nhân dân Việt Nam. Cần khẳng định rằng, chẳng hề có một
"khoảng trống quyền lực" nào cả. Có chăng sự tấn công của Liên Xô và
quân Đồng minh chỉ làm cho quân Nhật suy yếu, tạo điều kiện khách quan
thuận lợi cho cách mạng Việt Nam mà thôi.
Có thể nói Cách mạng Tháng Tám thành công là kết quả tổng hợp của nhiều
yếu tố. Ngoài bối cảnh thế giới có những chuyển biến mau lẹ, thuận lợi
thì yếu tố chủ quan vẫn là cơ bản, quyết định. Đặc biệt là vai trò lãnh
đạo của Đảng ta, đứng đầu là lãnh tụ Hồ Chí Minh. Cách mạng Tháng Tám nổ
ra và thành công là minh chứng hùng hồn khẳng định, Đảng ta đã nghiên
cứu và vận dụng Chủ nghĩa Mác-Lênin một cách linh hoạt, sáng tạo vào
điều kiện hoàn cảnh cụ thể đất nước, tình thế cách mạng để đề ra đường
lối cách mạng đúng đắn, lựa chọn phương pháp cách mạng phù hợp.
Từ những
nguyên nhân làm nên sự thành công của Cách mạng Tháng Tám, chúng ta có
thể khẳng định rõ rằng: Cách mạng Tháng Tám thành công hoàn toàn không
phải là "một sự ăn may", mà là kết quả tất yếu của quá trình đấu tranh
lâu dài và đầy gian khổ, hy sinh của nhân dân Việt Nam. Đảng Cộng sản
Việt Nam và toàn thể dân tộc Việt Nam xứng đáng được hưởng thành quả
trọng đại đó.
Thực chất của luận điệu cho rằng Cách mạng Tháng Tám năm
1945 của Việt Nam nổ ra và thành công là “một sự ăn may” không gì khác
vẫn là nhằm phủ nhận những thành quả, ý nghĩa lịch sử, giá trị thời đại,
sức sống mãnh liệt của cuộc cách mạng và xa hơn là phủ nhận vai trò
lãnh đạo của Đảng, phủ nhận sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc,
từ đó phủ nhận toàn bộ sự nghiệp cách mạng vĩ đại của nhân dân ta.
Thời gian càng lùi xa thì ý nghĩa lịch sử, giá trị thời đại, sức sống
mãnh liệt của Cách mạng Tháng Tám càng lan tỏa. Trách nhiệm của những
người Việt Nam yêu nước chân chính trước hết là hiểu đúng, nhận thức rõ
về ý nghĩa lịch sử, giá trị thời đại của Cách mạng Tháng Tám. Mặt khác,
mỗi người, mỗi tập thể phải biết phát huy truyền thống, tinh thần, bài
học kinh nghiệm của Cách mạng Tháng Tám vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ
Tổ quốc; đồng thời phải luôn tỉnh táo, đề cao cảnh giác, nhận rõ những
âm mưu và hành động thâm hiểm của các thế lực thù địch, phản động để
kiên quyết vạch trần, đấu tranh phản bác./.
___________________________
(1) Tham luận tại Hội thảo khoa học của Trường Nguyễn Ái Quốc II (tháng 5/1990).
(2) Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị Quốc gia, H. 2002, tr.216.
Phùng Kim Lân (qdnd.vn)