Tuy nhiên, mối quan hệ giữa hai quốc gia vốn nhìn bề ngoài là đồng minh
của nhau trong Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) vẫn bị bao phủ
vì nhiều mâu thuẫn và nghi kỵ.
Cho dù thời gian qua, Mỹ đã giữ khoảng cách rất xa khỏi cuộc khủng hoảng
ngoại giao giữa Ankara và Liên minh châu Âu (EU) liên quan đến cuộc
trưng cầu ý dân gia tăng quyền lực cho Tổng thống Erdogan, song nhìn từ
phía Thổ Nhĩ Kỳ thì chính quyền Mỹ hiện nay vẫn có thái độ không rõ ràng
trong nhiều vấn đề chủ chốt.
Mặc dù khẳng định Thổ Nhĩ Kỳ là đồng minh lâu dài trong cuộc chiến chống
chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan, nhưng Tổng thống Trump không hề nhắc đến
lo ngại của Ankara về quyết định vũ trang cho lực lượng người Kurd tại
Syria cũng như yêu cầu dẫn độ giáo sỹ Fethullah Gulen, người được cho là
đứng đằng sau cuộc đảo chính bất thành hồi năm ngoái tại Thổ Nhĩ Kỳ.
Việc Tổng thống Trump chỉ cam kết chung chung rằng Mỹ sẽ "theo dõi sát
sao" giáo sỹ Gulen có thể coi là một thất bại của nhà lãnh đạo Thổ Nhĩ
Kỳ trong chuyến thăm Mỹ lần này.
Ngoài ra, chính quyền Tổng thống Donald Trump vẫn bảo vệ quyết định vũ
trang cho lực lượng Các đơn vị bảo vệ nhân dân (YPG) - một tổ chức bị
Thổ Nhĩ Kỳ xếp vào danh sách các nhóm khủng bố, điều mà ông Erdogan
tuyên bố tại cuộc họp báo là "không thể chấp nhận được."
Việc Tổng thống Trump lảng tránh 2 vấn đề mà Ankara quan tâm hàng đầu
khiến ông Erdogan không còn cách nào khác phải đưa chủ đề này ra thảo
luận tại Hội nghị thượng đỉnh Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO),
dự kiến sẽ diễn ra tại Brussels, Bỉ, vào cuối tháng này.
Chuyến thăm của Tổng thống Erdogan đến Mỹ diễn ra trong bối cảnh quan hệ
hai nước đang suy giảm nghiêm trọng, đặc biệt từ sau vụ đảo chính bất
thành tháng 7 năm ngoái ở Thổ Nhĩ Kỳ.
Mâu thuẫn này sinh từ việc Ankara yêu cầu Mỹ dẫn độ giáo sỹ Gulen, đang
sống lưu vong ở bang Pennsylvania, về Thổ Nhĩ Kỳ để xét xử.
Tuy nhiên, Washington đã bác bỏ với yêu cầu Thổ Nhĩ Kỳ phải cung cấp
bằng chứng về sự tham gia của giáo sĩ này trong âm mưu đảo chính.
Căng thẳng leo thang khi Thổ Nhĩ Kỳ đưa ra tuyên bố về việc có "bàn tay nước ngoài" dính líu vào vụ chính biến.
Thậm chí, Văn phòng Công tố thành phố Edirne, Tây Bắc Thổ Nhĩ Kỳ, đã
“điểm mặt” Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) và Cơ quan Tình báo trung
ương Mỹ (CIA) có liên đới khi “hỗ trợ đào tạo lực lượng nòng cốt trong
phong trào của giáo sĩ Gulen."
Tổng thống Erdogan cũng không ngần ngại cáo buộc đích danh Tư lệnh Bộ
Chỉ huy trung tâm Mỹ (CENTCOM) Joseph Votel có liên quan đến âm mưu lật
đổ chính phủ của ông.
Ankara còn "khó chịu" về sự ủng hộ của Mỹ đối với các nhóm dân quân
người Kurd, vốn được Washington coi là đội quân chiến đấu hiệu quả trong
cuộc chiến chống tổ chức "Nhà nước Hồi giáo" (IS) tự xưng ở Syria,
trong đó có nhóm YPG bị Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đặt ra ngoài vòng pháp
luật.
Thổ Nhĩ Kỳ đã nhiều lần yêu cầu Mỹ thay đổi lập trường với lực lượng này, nhưng không nhận được sự đồng tình từ Washington.
Còn theo quan điểm của Mỹ, chính quyền của Tổng thống Erdogan chưa bao
giờ cam kết đầy đủ đối với cuộc chiến chống lại các nhóm Hồi giáo cực
đoan ở Syria.
Ankara bị cáo buộc đã hỗ trợ tài chính, vũ khí và vật liệu nổ cho nhiều
lực lượng của phiến quân Syria, trong đó có cả các tay súng IS cũng như
cho phép các chiến binh và vũ khí vượt qua biên giới nước này tràn vào
Syria.
Một lượng lớn dầu mỏ mà IS khai thác từ các giếng dầu chúng chiếm được ở
cả Syria và Iraq cùng nhiều hiện vật văn hóa được cho là tuồn ra thế
giới qua các "giao dịch đen" có sự hậu thuẫn của chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ.
Mâu thuẫn giữa hai nước tiếp tục bị đẩy lên cao khi cuối tháng 8/2016,
với lý do tăng cường an ninh biên giới và chống khủng bố, Thổ Nhĩ Kỳ đã
lần đầu tiên đưa quân vào lãnh thổ Syria kể từ khi xung đột vũ trang
bùng phát tại nước này.
Cùng sự phối hợp của lực lượng đối lập Syria thân Ankara, quân đội Thổ
Nhĩ Kỳ đã giành được thị trấn chiến lược Jarablus nằm ở biên giới Syria
do IS kiểm soát mà Thổ Nhĩ Kỳ coi là có tầm quan trọng đối với an ninh
nước này.
Trong khi đó, phía Mỹ cho rằng việc Ankara triển khai chiến dịch trên bộ
tại Syria để tiêu diệt IS thực chất là hướng tới mục tiêu xóa sổ YPG.
Cho dù trước chuyến thăm, ông Erdogan đã bày tỏ quan điểm mạnh mẽ trong
vấn đề người Kurd và tuyên bố sẽ yêu cầu Mỹ lựa chọn giữa mối quan hệ
đồng minh với Thổ Nhĩ Kỳ hoặc ủng hộ lực lượng YPG tại Syria, nhưng tại
cuộc gặp giữa hai bên lần này, Tổng thống Trump lại không hề có phản hồi
gì.
Mỹ vẫn khăng khăng cho rằng việc vũ trang cho lực lượng người Kurd nhằm
đánh bại các tay súng IS tại thành phố Raqqa ở Syria được xem là giải
pháp khả thi nhất để Mỹ có thể giành thắng lợi quan trọng trong cuộc
chiến suốt 10 năm qua.
Đối với Tổng thống Mỹ Donald Trump, việc đánh bại IS là một trong những
mục tiêu chính trong nhiệm kỳ của ông và thành phố Raqqa ở Syria cùng
với Mosul ở Iraq - 2 thành lũy trên thực tế của IS - dự kiến sẽ là nơi
diễn ra trận chiến cuối cùng để tiêu diệt IS.
Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia Hồi giáo có mối quan hệ tương đối gần gũi với
phương Tây. Được coi là vùng đệm giữa châu Âu và khu vực Trung Đông
thường xuyên xảy ra xung đột, Thổ Nhĩ Kỳ cũng là nơi NATO đặt căn cứ
không quân chiến lược Incirlik, hiện giữ vai trò quan trọng trong cuộc
chiến của liên quân chống Mỹ không thể chối bỏ việc rất cần Thổ Nhĩ Kỳ
trong cuộc chiến chống IS, cũng như sử dụng chính quyền Ankara làm đối
trọng với Iran tại Trung Đông.
Tuy nhiên, việc Washington có ủng hộ ông Erodgan hay không là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Cũng như các nước EU, chính quyền Mỹ không ủng hộ "chiến dịch thanh
trừng" mà Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ đã tiến hành trong nhiều tháng qua nhằm
vào hàng chục nghìn đối tượng bị cáo buộc tham gia và ủng hộ cuộc đảo
chính bất thành.
Mặc dù Tổng thống Trump đã gọi điện chúc mừng ông Erdogan sau thắng lợi
trong cuộc trưng cầu ý dân về cải cách Hiến pháp, nhưng với những gì
diễn ra tại cuộc gặp cấp cao trực tiếp vừa qua tại Nhà Trắng, khó có thể
xem đây thực sự là mối quan hệ giữa hai đồng minh./.
Theo TTXVN