Đây là nội dung của hội thảo “Cơ sở khoa học của việc xây dựng sàn an
sinh xã hội ở Việt Nam giai đoạn 2011-2020” do Viện Khoa học-lao động và
xã hội (Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội) tổ chức ngày 20/5.
Về mặt lý thuyết, theo Tổ chức Lao động Thế giới (ILO) của Liên hợp quốc, thì
sàn an sinh xã hội chính là hệ thống các chính sách nhằm giúp người dân
được quyền tiếp cận với các dịch vụ thiết yếu theo chuẩn quốc gia. Mức
sàn này đảm bảo người dân được cung cấp đầy đủ lương thực thực phẩm,
được chăm sóc y tế, được giáo dục, được dùng nước sạch và có nhà ở.
Tại hội thảo, các chuyên gia đánh giá, trong những năm vừa qua, hệ thống
an sinh xã hội của Việt Nam đã trở thành chỗ dựa cho người nghèo và đối
tượng dễ bị tổn thương trong xã hội. Tuy nhiên, vẫn còn một số hạn chế
khiến các chính sách an sinh xã hội vẫn chưa bao phủ được hết những khó
khăn của người dân.
Theo các chuyên gia, để nâng cao sự tiếp cận các dịch vụ thiết yếu, trợ
cấp xã hội cho người nghèo và đối tượng yếu thế, Việt Nam cần tiến hành
xây dựng một sàn an sinh xã hội như khuyến nghị của các tổ chức quốc
tế.
Cụ thể, mức sàn này sẽ thiết lập các mức trợ cấp xã hội cơ bản nhằm cung
cấp thu nhập tối thiểu, bảo đảm sinh kế cho người nghèo và đối tượng
yếu thế. Họ sẽ được tiếp cận các dịch vụ xã hội thiết yếu về y tế, giáo
dục và công tác xã hội theo một mức đã được quy định rõ.
Thứ trưởng Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội Doãn Mậu Diệp cho rằng, sàn
an sinh xã hội không chỉ hỗ trợ người nghèo và các đối tượng yếu thế
vượt qua các rủi ro hiện tại mà nó còn giữ vai trò quan trọng cho phát
triển bền vững trong lương lai.
“Sàn an sinh xã hội không đưa ra một mức chuẩn nào chung cho mọi quốc
gia mà nó tùy thuộc vào khả năng kinh tế, các lĩnh vực ưu tiên của từng
quốc gia. Tùy vào từng quốc gia mà sẽ có những nhóm đối tượng, những vấn
đề cấp bách cần giải quyết sớm và những nội dung phải giải quyết lâu
dài,” Thứ trưởng Doãn Mậu Diệp nhấn mạnh.
Trong thực tế, đảm bảo an sinh xã hội luôn là một chủ trương và định
hướng lớn của Việt Nam, cụ thể, dù còn là một quốc gia nghèo nhưng Việt
Nam luôn ưu tiên các nguồn lực để bảo đảm các nhu cầu thiết yếu của
người dân.
Trong giai đoạn 2003-2011, tổng chi cho an sinh xã hội liên tục tăng, bình quân đạt 95.000 tỷ đồng/năm
và bằng 6,6% GDP; trong đó ngân sách Nhà nước chiếm 51%. Tuy nhiên, hệ
thống an sinh xã hội vẫn còn nhiều hạn chế, công tác tạo việc làm chưa
bền vững, tỷ lệ thất nghiệp khu vực nông thôn, trong thanh niên có xu
hướng gia tăng... đòi hỏi cần có những thay đổi để các chính sách có
hiệu quả thực hiện cao hơn trong tương lai./.
Theo Vietnam+