MỘT SỐ THÀNH TỰU NỔI BẬT CỦA TRUNG QUỐC TỪ SAU ĐẠI HỘI XIX ĐẾN NAY
Đại
hội XIX của Đảng Cộng sản Trung Quốc diễn ra trong bối cảnh sức mạnh
tổng hợp quốc gia và vị thế quốc tế của Trung Quốc không ngừng được nâng
cao, trong khi sức mạnh của Mỹ có sự suy giảm tương đối. Trung Quốc đã
từ bỏ phương châm “giấu mình chờ thời”, chuyển sang “hành động thể
hiện”. Trong bối cảnh tình hình thế giới, khu vực diễn biến phức tạp,
Trung Quốc đối mặt với nhiều thách thức cả ở bên trong lẫn bên ngoài,
trong khi hệ thống và năng lực quản trị quốc gia còn hạn chế, đòi hỏi
Đại hội XIX của Đảng Cộng sản Trung Quốc phải đề ra phương hướng, biện
pháp ứng phó với những thách thức đó.
Sau
Đại hội XIX, Trung Quốc đã định kỳ tổ chức các Hội nghị Trung ương, đưa
ra nhiều chủ trương, chính sách phát triển mới; tập trung nguồn lực
triển khai trên cả hai phương diện đối nội và đối ngoại, trong đó xác
định “chính trị là căn bản, kinh tế là trọng tâm, quân sự là then chốt
và ngoại giao là cơ sở”, đồng thời điều chỉnh linh hoạt trong từng thời
điểm cho phù hợp với bối cảnh quốc tế và trong nước. Nhờ đó, Trung Quốc
đã đạt được nhiều thành tựu quan trọng trong thực tiễn triển khai Nghị
quyết Đại hội XIX cũng như thực hiện Quy hoạch phát triển kinh tế - xã
hội 5 năm lần thứ XIII (2016 - 2021), bảo đảm hoàn thành mục tiêu “100
năm lần thứ nhất” về xây dựng xã hội khá giả toàn diện vào năm 2021.
Thứ nhất,
về lý luận, từ Đại hội XIX đến nay, Trung Quốc đã có bước tiến
dài về lý luận chủ nghĩa xã hội, cũng như những vấn đề liên quan
đến xây dựng, phát triển đất nước trong giai đoạn mới. Điển
hình là, Trung Quốc đã tổng kết những “bước nhảy vọt lịch sử”
của quá trình “Trung Quốc hóa chủ nghĩa Mác” trong 100 năm
phấn đấu của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhất là tư tưởng Tập
Cận Bình về chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc thời đại mới; xây
dựng hệ thống lý luận tương đối toàn diện về “chủ nghĩa xã hội
đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới”; hoàn thiện hệ thống “quan
điểm phát triển mới” phù hợp với bối cảnh thời đại; tiếp
tục củng cố quan điểm an ninh quốc gia tổng thể và mở
rộng phạm vi bảo vệ an ninh quốc gia một cách toàn diện; bổ sung
“tư tưởng Tập Cận Bình về ngoại giao nước lớn đặc sắc Trung
Quốc” vào hệ thống lý luận công tác đối ngoại của Trung Quốc.
Thứ hai,
Trung Quốc thực hiện đồng bộ nhiều giải pháp phát triển kinh tế trong
nước, đồng thời thúc đẩy hoạt động kinh tế đối ngoại. Sau Đại hội XIX,
Trung Quốc đã đưa ra định hướng lớn “ba mới, một cao” với mục tiêu bứt
phá, vượt Mỹ để trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới; đề ra chiến
lược “vòng tuần hoàn kép” nhằm phục hồi nền kinh tế sau đại dịch
COVID-19, tạo đột phá trong ứng phó với những diễn biến phức tạp của
kinh tế toàn cầu, nâng cao sức mạnh nội tại của nền kinh tế Trung Quốc
và tìm kiếm các động lực mới nhằm chuyển từ “tăng trưởng cao” sang “phát
triển chất lượng cao”. Trong chiến lược “vòng tuần hoàn kép”, “vòng
tuần hoàn trong nước” là chủ thể, song Trung Quốc vẫn coi trọng “vòng
tuần hoàn quốc tế” để bổ sung, hỗ trợ cho “vòng tuần hoàn trong nước”,
tiếp tục duy trì vị thế trung tâm trong chuỗi sản xuất toàn cầu và nâng
cao vai trò của các ngành, nghề mới nổi, như viễn thông 5G, đóng tàu,
sản xuất xe điện… Bên cạnh đó, Trung Quốc cũng từng bước giảm thiểu tối
đa rủi ro tài chính - tiền tệ, nâng cao năng lực tự chủ về khoa học -
công nghệ với việc đặt mục tiêu tự chủ công nghệ bán dẫn, trí tuệ nhân
tạo (AI), năng lượng sạch, công nghệ sinh học,… vào năm 2025; thúc đẩy
kết nối liên vùng, liên khu vực thông qua việc tiếp tục thực hiện đồng
bộ các chiến lược Đại khai phát miền Tây mới, Vành đai kinh tế Bắc Kinh -
Thiên Tân - Hà Bắc, Khu vịnh lớn Quảng Đông - Hồng Công - Ma Cao…; nâng
cao trình độ mở cửa để gia tăng sức hấp dẫn quốc tế. Nhờ có chính sách
đồng bộ và hợp lý, tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc luôn đạt mục tiêu
đề ra và ở mức cao so với các nền kinh tế lớn trên thế giới.
Thứ ba,
Trung Quốc đẩy mạnh cải cách, hiện đại hóa quốc phòng và quân đội. Kể
từ Đại hội XIX đến nay, Trung Quốc tiếp tục thúc đẩy cải cách, hiện đại
hóa quốc phòng và quân đội dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện của
Quân ủy Trung ương, với mục tiêu và lộ trình xây dựng quân đội vững mạnh
vào năm 2027 (kỷ niệm 100 năm thành lập Quân giải phóng nhân dân Trung
Quốc - PLA). Những bước triển khai trên nhằm góp phần nâng cao vị thế,
ảnh hưởng của Trung Quốc ở khu vực cũng như trên toàn cầu.
Thứ tư,
Trung Quốc đẩy mạnh triển khai chính sách “ngoại giao nước lớn đặc sắc
Trung Quốc”. Kể từ Đại hội XIX đến nay, Trung Quốc tiếp tục thúc đẩy
“ngoại giao nước lớn” với mật độ cao, hình thức đa dạng, cả song phương
và đa phương, phối hợp nhịp nhàng giữa đối ngoại đảng, nhà nước, quốc
hội, với đối ngoại quốc phòng và an ninh. Chỉ tính riêng từ tháng 1 đến
tháng 10/2021, lãnh đạo cấp cao Trung Quốc đã chủ trì, tham dự 12 hội
nghị thượng đỉnh trực tuyến; tổ chức 28 hội nghị, đối thoại cấp cao;
thăm 28 nước; tổ chức 79 cuộc điện đàm. Trong quan hệ với các nước lớn,
Trung Quốc kiên trì nguyên tắc “đấu mà không vỡ”, giữ cầu đối thoại, chú
ý hài hòa lợi ích với Mỹ; đi sâu hợp tác kinh tế nhằm gia tăng ràng
buộc lợi ích, thúc đẩy Nga ủng hộ Trung Quốc về chính trị, như gia hạn
Hiệp ước láng giềng thân thiện và hợp tác hữu nghị với Nga (tháng
6/2021), kết nối sâu hơn về thương mại, đầu tư, tài chính, khoa học và
công nghệ với Nga… Đồng thời, Trung Quốc cũng tích cực thể hiện hình ảnh
“nước lớn có trách nhiệm” và thúc đẩy cải cách quản trị toàn cầu nhằm
nâng cao vị thế, uy tín trên trường quốc tế. Bên cạnh đó, Trung Quốc
tăng cường “ngoại giao láng giềng” và ngoại giao đa phương, lấy “ngoại
giao kinh tế” làm đột phá, kết nối với nhiều đối tác ở khắp các châu
lục, các định chế, cơ chế hợp tác quốc tế và khu vực. Trong đó, chú
trọng đẩy mạnh hợp tác với Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), vận
động nâng cấp quan hệ Trung Quốc - ASEAN lên đối tác hợp tác chiến lược
toàn diện... Ngoài ra, Trung Quốc cũng tích cực can dự vào các “điểm
nóng” quốc tế và khu vực, nhất là vấn đề hạt nhân trên bán đảo Triều
Tiên, tình hình khu vực Trung Đông, Myanmar, Afghanistan…
Đáng
chú ý, Trung Quốc thúc đẩy xây dựng “Cộng đồng chung vận mệnh nhân
loại” thông qua việc huy động tất cả các kênh đảng, nhà nước, quốc hội,
ngoại giao nhân dân, ngoại giao kinh tế… thông qua các diễn đàn hợp tác
đa phương, trao đổi học thuật… với cách thức triển khai linh hoạt. Trung
Quốc đã đưa nội dung xây dựng “Cộng đồng chung vận mệnh nhân loại” vào
văn kiện chung giữa Trung Quốc với các nước hoặc tại các diễn đàn hợp
tác đa phương. Đồng thời, Trung Quốc đẩy mạnh các sáng kiến, cơ chế hợp
tác kết nối kinh tế, trong đó Sáng kiến “Vành đai, con đường” (BRI) tiếp
tục giữ vị trí, vai trò quan trọng, chủ đạo. Về cơ bản, Trung Quốc đã
định hình khung kết nối với nhiều nước dọc tuyến BRI, cả về kết nối cứng
(đường bộ, đường sắt, đường hàng không, cảng biển, đường ống dẫn dầu,
khu hợp tác xuyên biên giới) và kết nối mềm (tài chính, tiền tệ, thương
mại, kỹ thuật số, y tế…). Cùng với BRI, cơ chế Hợp tác Mekong - Lan
Thương (MLC) giữa Trung Quốc với 5 nước Tiểu vùng sông Mekong (Myanmar,
Lào, Thái Lan, Campuchia, Việt Nam) cũng đạt tiến triển quan trọng, đã
định hình khung hợp tác với 5 lĩnh vực ưu tiên (liên kết hạ tầng, hợp
tác kinh tế xuyên biên giới, nguồn ngước, nông nghiệp và xóa đói, giảm
nghèo) và ba trụ cột chính (kinh tế, chính trị, văn hóa - xã hội).
BỐI CẢNH QUỐC TẾ VÀ TRONG NƯỚC TRƯỚC ĐẠI HỘI XX ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC
Trước
thềm Đại hội XX của Đảng Cộng sản Trung Quốc, bên cạnh những thành
tựu đạt được, Trung Quốc cũng gặp không ít khó khăn, đặc biệt là
tính bền vững chưa cao của mô hình quản trị; môi trường an ninh
xung quanh Trung Quốc xuất hiện nhiều biến động căng thẳng, nhất là
kể từ sau Chiến tranh lạnh, với việc cạnh tranh giữa Mỹ và Trung
Quốc ngày càng gay gắt; đại dịch COVID-19 vẫn diễn biến phức tạp,
đặt ra nhiều thách thức đối với nhiệm kỳ Đại hội XX của Đảng Cộng
sản Trung Quốc. Về tổng thể, có thể khái quát tình hình Trung
Quốc hiện nay qua những nét chính sau:
Về chính trị nội bộ: Đây
là vấn đề được Trung Quốc ưu tiên hàng đầu với trọng tâm là
phát huy tinh thần dân tộc, xây dựng cơ chế tập trung quyền lực
vào Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình, hoàn
thiện hệ thống lý luận, chỉnh đốn Đảng, chống tham nhũng và cải
cách cơ quan đảng, nhà nước. Hiện Trung Quốc bước vào giai đoạn
phát triển mới, khi môi trường bên trong và bên ngoài có những
biến đổi sâu sắc, đặt ra nhiều vấn đề quan trọng mới cả về lý
luận và thực tiễn.
Về kinh tế - xã hội: Trung
Quốc xác định xây dựng kinh tế là yêu cầu trọng tâm trong
đường lối của Đảng, chuyển đổi phương thức phát triển từ
“trạng thái cũ” sang “trạng thái bình thường mới”, hoạch định
chiến lược phấn đấu trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới,
trước hết là chi phối kinh tế khu vực. Sức mạnh và vị thế
của nền kinh tế Trung Quốc đã thay đổi rất lớn, không gian phát
triển được mở rộng. Tăng trưởng GDP trong nhiều năm liền ở mức
trung bình cao và phù hợp với quy hoạch phát triển kinh tế -
xã hội, là nền kinh tế lớn duy nhất đạt mức tăng trưởng dương
(2,3% năm 2020) và vượt trội (8,2% năm 2021) trong bối cảnh đại
dịch COVID-19, đưa tổng sản phẩm quốc nội (GDP) lên 17.700 tỷ USD và
thu nhập bình quân đầu người đạt 12.500 USD. Trung Quốc khắc phục
được một số điểm yếu cơ bản, như phát triển không cân bằng,
không hài hòa, không bền vững; xóa bỏ tình trạng nghèo
tuyệt đối; đạt bước tiến lớn về quốc tế hóa đồng nhân dân tệ;
giữ vai trò quan trọng trong trật tự kinh tế quốc tế, có triển
vọng nhất để bắt kịp Mỹ. Bên cạnh đó, Trung Quốc đã lấy chủ
động mở cửa trình độ cao để tăng sự hấp dẫn, thu hút quốc tế;
nỗ lực dẫn dắt tiến trình toàn cầu hóa kinh tế bằng việc đẩy
mạnh cải cách kinh tế và mở cửa, đưa ra nhiều đại chương
trình, sáng kiến kết nối lớn, trọng tâm là BRI và nhiều mô
hình phát triển mới gắn kết với BRI, giúp Trung Quốc tạo được
sự dịch chuyển đáng kể về địa - chiến lược, địa - kinh tế.
Tuy
nhiên, Trung Quốc chưa thể sớm giải quyết được những hậu quả
nặng nề sau thời gian dài phát triển “nóng”, trong khi nhiều vấn
đề mới phát sinh, tác động qua lại lẫn nhau, gây áp lực lớn
đối với việc vận hành ổn định nền kinh tế trong nhiệm kỳ Đại
hội XX của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhiều vấn đề chính trị - xã
hội tích tụ trong gần 45 năm cải cách, mở cửa vẫn chưa có cơ
chế, biện pháp giải quyết hiệu quả, thậm chí trở nên gay gắt
hơn, nhất là sự chênh lệch giàu - nghèo, già hóa dân số. Quá
trình thực hiện mục tiêu tự chủ về “công nghệ cốt lõi”, công
nghệ y tế gặp nhiều khó khăn do Trung Quốc còn lệ thuộc sâu vào Mỹ
và phương Tây trong lĩnh vực này. Bên cạnh đó, nhiều kế hoạch
kinh tế đối ngoại, nhất là BRI bị gián đoạn hoặc gặp trở ngại
chủ yếu do sự cản trở quyết liệt của Mỹ và phương Tây, xu hướng
chuyển dịch đầu tư ra khỏi Trung Quốc tăng nhanh.
Về quốc phòng - an ninh: Trung
Quốc đẩy cao việc phát triển năng lực quốc phòng; bảo đảm đồng
bộ giữa phát triển và an ninh. Trung Quốc đã trở thành cường
quốc quân sự khu vực và tiến tới trở thành cường quốc quân sự
toàn cầu. Ngân sách quốc phòng Trung Quốc hằng năm tăng cao hơn
mức tăng trưởng GDP, liên tục đứng thứ hai thế giới (sau Mỹ) và
vượt xa tổng ngân sách của các nước hàng đầu khu vực, trọng
tâm là phát triển bốn trụ cột gắn với biển, vũ trụ, không gian
mạng và hạt nhân. Trung Quốc đạt được một số bước tiến quan
trọng trong triển khai chiến lược “cường quốc biển” với việc
hình thành các biên đội tàu tác chiến cỡ lớn, nhất là hai
nhóm tàu sân bay… Sau một thời gian dài triển khai BRI và khẳng
định vai trò không thể thiếu của mình đối với nền kinh tế toàn
cầu, Trung Quốc đã bổ sung thêm cấu phần an ninh trong chiến
lược tổng thể chung, nhằm thiết lập vai trò lãnh đạo toàn cầu
một cách toàn diện và khẳng định vai trò không thể thiếu cũng
như một chủ thể quan trọng định hình kiến trúc an ninh toàn
cầu.
Tuy
nhiên, lĩnh vực quốc phòng - an ninh của Trung Quốc vẫn tồn tại
một số hạn chế nhất định. Điều này làm co hẹp không gian
chiến lược của chính Trung Quốc; môi trường an ninh xung quanh
Trung Quốc đối mặt với rủi ro cao hơn, nhiều thách thức và
khủng hoảng hơn. Quân đội Trung Quốc còn chưa có nhiều kinh
nghiệm thực tế trong chỉ huy phối hợp tác chiến liên quân cũng
như tiến hành chiến tranh hiện đại; phần lớn sĩ quan, nhất là
lực lượng hải quân chưa thực sự thuần thục với các phương tiện,
trang thiết bị hiện đại; biên chế của hải quân còn khiêm tốn
(235.000 quân) so với 850.000 quân của lực lượng lục quân. Nhiều
hành động của Trung Quốc trên Biển Đông đã gây nên sự phản kháng
chiến lược rõ rệt và mạnh mẽ về cả chính sách và trên thực
địa của Mỹ cũng như các nước lớn trong và ngoài khu vực có
lợi ích. Các vấn đề mâu thuẫn xã hội, dân tộc, tôn giáo… vẫn âm
ỉ; quan hệ giữa hai bờ eo biển Đài Loan (Trung Quốc) xuất
hiện thách thức mới, được đánh giá là rủi ro an ninh lớn nhất
của Trung Quốc trong nhiệm kỳ Đại hội XX của Đảng Cộng sản Trung
Quốc.
Tổng thống Mỹ Joe Biden nói chuyện trực tuyến với Tổng Bí thư, Chủ
tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình, ngày 15/11/2021. (Nguồn: REUTER)
Về đối ngoại: Ngoại
giao Trung Quốc mang đậm màu sắc của chủ nghĩa dân tộc nước lớn.
Sự ra đời của tư tưởng ngoại giao Tập Cận Bình đánh dấu
việc Trung Quốc chính thức từ bỏ chính sách ngoại giao “giấu
mình chờ thời” để chuyển sang thế chủ động tấn công với chủ
trương “hành động thể hiện”, song vẫn duy trì phương thức “ngoại
giao hòa bình” với mục tiêu bao trùm là đưa Trung Quốc bước vào
trung tâm của vũ đài chính trị thế giới. Hiện nay, Trung Quốc
đã tạo được sự thay đổi lớn về vị thế đối ngoại, do lợi thế
từ việc triển khai chiến lược chủ động và sự sụt giảm sức
mạnh tương đối của Mỹ. Bên cạnh việc tăng mức đóng góp tài
chính cho Liên hợp quốc (đứng thứ hai sau Mỹ), Trung Quốc còn
phát huy vai trò nổi bật trong xử lý các vấn đề toàn cầu, khu
vực tại các cơ chế, diễn đàn đa phương hàng đầu, như Liên hợp
quốc, Hội nghị lần thứ 21 Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi
khí hậu (COP-21), Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu
thế giới (G-20), Nhóm các nền kinh tế mới nổi (BRICS)… Gần đây,
việc Trung Quốc công bố Sáng kiến An ninh toàn cầu cùng với các
sáng kiến Cộng đồng chung vận mệnh nhân loại và sáng kiến BRI cho
thấy Trung Quốc đã chuyển mạnh từ cường quốc khu vực thành
cường quốc toàn cầu, từ vị thế bị động sang vị thế tạo
lập “luật chơi”, quy tắc thế giới, trước mắt là hạn chế tác
động tiêu cực của việc Mỹ hình thành các liên minh, liên kết bao
vây Trung Quốc. Ngoài ra, Trung Quốc đã thành công trong việc gia
tăng ràng buộc lợi ích với Mỹ và các nước đồng minh và xích lại
gần Nga hơn, giành được lợi thế nhất định, thậm chí vượt
trội trong cạnh tranh ảnh hưởng với Mỹ tại một số khu vực. Trong
đó, Trung Quốc trở thành đối tác kinh tế - thương mại - đầu tư
số 1 của Mỹ và hàng đầu của các đồng minh chủ chốt của Mỹ
(Canada, Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia, EU). Mạng lưới quan hệ,
đối tác của Trung Quốc cũng được củng cố. Hiện Trung Quốc đã
thiết lập quan hệ ngoại giao chính thức với 180 quốc gia và là
thành viên của hơn 150 tổ chức quốc tế; tham gia hơn 300
hiệp định hợp tác đa phương…
Tuy
nhiên, nhiệm kỳ Đại hội XX của Đảng Cộng sản được dự báo cũng sẽ
đối mặt với nhiều khó khăn về đối ngoại. Trực tiếp và lâu dài
nhất là cuộc cạnh tranh với Mỹ bước vào một giai đoạn mới,
cạnh tranh đối đầu lớn hơn hợp tác, thách thức lớn hơn cơ hội,
mang tính chiến lược lâu dài, khiến công tác đối ngoại của Trung
Quốc bước vào một giai đoạn khó khăn nhất kể từ khi tiến hành
công cuộc cải cách, mở cửa. Chính quyền Tổng thống Mỹ Joe Biden
đang đẩy mạnh việc tạo ra một cuộc “Chiến tranh lạnh” kiểu mới
với Trung Quốc, trong đó cạnh tranh vẫn là trục chính, với
những bước đi mạnh mẽ và cụ thể hơn. Điều này đã gây ra những
khó khăn tổng hợp và mang tính lâu dài với Trung Quốc. Đáng
kể nhất là những nguy cơ tiềm ẩn đang có xu hướng gia tăng trong
quan hệ Mỹ - Trung Quốc, thậm chí có thể dẫn đến khủng hoảng
và rủi ro. Mỹ và đồng minh, đối tác chủ chốt tăng cường liên
kết, phối hợp toàn diện về an ninh, kinh tế, chính trị để hình
thành mặt trận thống nhất do Mỹ dẫn dắt nhằm bao vây Trung Quốc
và xu thế này đang tăng lên, tạo ra một lực lượng đa quốc gia
đủ mạnh kìm hãm Trung Quốc. Trong khi đó, các nước tham gia
những sáng kiến của Trung Quốc phần lớn là những nước nhỏ,
gắn với Trung Quốc vì lệ thuộc hoặc cần hỗ trợ một phần về kinh
tế.
MỘT SỐ NHẬN ĐỊNH VỀ TRIỂN VỌNG CHÍNH SÁCH CỦA ĐẠI HỘI XX ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC
Hội nghị toàn thể lần thứ 7 Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản
Trung Quốc khóa XIX tại Thủ đô Bắc Kinh, Trung Quốc đã quyết định Đại
hội toàn quốc Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ XX sẽ khai mạc vào ngày
16/10/2022. (Ảnh: TTXVN)
Đại
hội XX của Đảng Cộng sản Trung Quốc được dự báo sẽ có xu hướng
tái khẳng định quyết tâm của Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc
đưa đất nước đi theo tư tưởng, đường lối mà Chủ tịch
Tập Cận Bình đã sáng tạo, xây dựng và không ngừng được bổ sung
trong suốt hai nhiệm kỳ vừa qua. Hội nghị Trung ương 6 khóa XIX
Đảng Cộng sản Trung Quốc vừa qua là bước chuẩn bị quan trọng để
đưa tư tưởng Tập Cận Bình sau Đại hội XX của Đảng Cộng sản Trung Quốc
lên tầm “học thuyết” hoặc “hệ thống lý luận” (1) mang
tính thời đại cao nhất trong lịch sử phát triển của Đảng Cộng
sản Trung Quốc, đưa Trung Quốc hiện thực hóa mục tiêu trở thành
“cường quốc lý luận”. Theo đó, Đại hội XX của Đảng Cộng sản Trung
Quốc sẽ yêu cầu tập trung hiện đại hóa hệ thống và năng lực quản
trị quốc gia (2), “lấy xây dựng kinh tế làm yêu cầu
trọng tâm trong đường lối cơ bản của Đảng”, để hóa giải những
khó khăn, thách thức và chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc cạnh tranh
lâu dài với Mỹ, hoàn thành các mục tiêu phát triển nước lớn
dài hạn. Trong đó, xác định tự chủ, tự cường về khoa học -
công nghệ là “chỗ dựa chiến lược”, đổi mới sáng tạo là “hạt
nhân”, “chìa khóa” để thực hiện mục tiêu tầm nhìn đến năm 2035.
Về kinh tế đối ngoại, Đại hội sẽ khẳng định “để giành được ưu
thế, giành được thế chủ động, giành được tương lai, Trung Quốc
phải tuân theo toàn cầu hóa kinh tế, dựa vào ưu thế thị trường
khổng lồ của Trung Quốc, thực hiện chiến lược mở cửa tích
cực và chủ động hơn”, thúc đẩy xây dựng BRI chất lượng cao.
Bên
cạnh đó, ngoại giao Trung Quốc nhiều khả năng sẽ đóng vai trò
tiếp tục ở tuyến đầu trong việc củng cố và kéo dài “thời kỳ
cơ hội chiến lược” để Trung Quốc tập trung nâng cao nội lực. Trung
Quốc sẽ tập trung đối phó với Mỹ, tuy nhiên sẽ không để đổ vỡ
hoàn toàn cầu quan hệ; tiếp tục phát triển quan hệ hợp tác
chiến lược Trung Quốc - Nga, tăng cường quan hệ với châu Âu, cải
thiện quan hệ với các nước láng giềng, tăng hiệu quả thực tế
của BRI đối với các nước liên quan, nhất là ở khu vực Đông Nam
Á; tranh thủ sự ủng hộ của thế giới thông qua các sáng kiến
toàn cầu, bảo đảm có thể tránh được sự hình thành
mặt trận thống nhất kiềm chế Trung Quốc, từng bước trở thành
chủ thể trong việc hoạch định các cơ chế quản trị và
luật lệ quốc tế chủ chốt của thế giới. Tuy nhiên, vì nguyên tắc
nhất quán với phương châm đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên trên
hết, Trung Quốc nhiều khả năng tiếp tục đề cao vai trò, chủ
kiến của quân đội, nhất là trong giải quyết các vấn đề mang
giá trị lợi ích cốt lõi.
Trong
thời gian tới, Trung Quốc cơ bản sẽ duy trì được ổn định tương
đối, song không loại trừ khả năng một số rủi ro, thách thức có
thể bộc phát, như vấn đề tự chủ về công nghệ cốt lõi vẫn là
khâu yếu của nền kinh tế Trung Quốc, hay nguy cơ Trung Quốc bị
tổn thương bởi các yếu tố bên ngoài vẫn hiện hữu do Mỹ và các
nước đồng minh đẩy mạnh phân tách Trung Quốc về công nghệ.../.
TS. Phan Thị Thu Dung
Bộ Công an
___________________
(1) Trung Quốc đã thành lập các Viện, Trung tâm nghiên cứu về Tư tưởng Tập Cận Bình trong nhiều lĩnh vực.
(2)
Được coi là công cuộc “hiện đại hóa” thứ 5 của Trung Quốc (sau
hiện đại hóa công nghiệp, nông nghiệp, quốc phòng và khoa học -
kỹ thuật), là “nhiệm vụ chiến lược quan trọng của Đảng Cộng sản
Trung Quốc”, là trụ cột của quá trình đi sâu cải cách toàn diện.
(Nguồn: TC Cộng sản)