(TG) - Châm ngôn có câu “Phía sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ” với hàm ý ngợi ca sự tảo tần, chu toàn và những hy sinh thầm lặng của người vợ đã góp phần làm nên công danh sự nghiệp cho chồng. Thế nhưng, thực tế cũng cho thấy, phía sau sự thất bại, thất sủng trên chính trường của một số quan chức thời nay cũng một phần do vợ con dính líu đến chuyện làm ăn khuất tất, vi phạm pháp luật.
Trong mỗi con người ai cũng có một phần máu thịt của mẹ cha và chứa chan tình cảm thiêng liêng, sâu nặng với gia đình, vợ chồng, con cái. Một cán bộ, đảng viên có phẩm chất tốt trước hết phải là người sống hiếu thuận, nhân ái với các thành viên trong gia đình. Trong có ấm thì ngoài mới êm. Có ứng xử, giải quyết tốt các mối quan hệ trong gia đình thì cán bộ, đảng viên mới có thể giải quyết đúng mực các mối quan hệ trong xã hội.
Tuy vậy, đối với mỗi cán bộ đảng viên rất cần nhận thức đúng đắn, phân minh rõ ràng giữa việc anh làm tròn bổn phận của người chồng (người cha, người con, người anh/em trong gia đình) với việc gánh vác trách nhiệm, nghĩa vụ việc chung của tổ chức, cơ quan, đơn vị và nói rộng hơn là phụng sự việc dân, việc nước. Nếu cán bộ, đảng viên còn để việc công - tư lẫn lộn, để việc riêng chi phối việc chung, để mối quan hệ gia đình, dòng họ thân tộc can thiệp vào mối quan hệ xã hội (tổ chức, cơ quan, đơn vị) thì đó là mầm mống gây xáo trộn văn hóa tổ chức, làm lệch chuẩn đạo đức công vụ và nguy hại hơn, là nguyên nhân dẫn đến sự suy thoái về phẩm chất đạo đức, lối sống.
Bấy lâu nay, dư luận râm ran về những bóng dáng “quan bà” đứng sau “quan ông” để ám chỉ những bà vợ “núp bóng” quyền uy của chồng để thực hiện hành vi mờ ám, khuất tất, thậm chí vi phạm pháp luật. Nơi này, nơi khác người ta vẫn rỉ tai nhau rằng, muốn đạt được “chức cao, chỗ ngon, vị trí hái ra tiền” thì không chỉ phải đi cửa sau “lót tay” cho “quan ông”, mà còn phải thực hiện “chiến thuật công tâm” bằng cách tiếp cận các “quan bà” bằng những “lời ngon, lễ ngọt” để làm đẹp lòng các “mệnh phụ phu nhân”. Cũng không ngẫu nhiên mà dư luận gọi người vợ của một bộ phận quan chức bằng những cái tên như “bà bí thư”, “bà chủ tịch”, “bà giám đốc”... để ám chỉ “quyền lực mềm” của những người này có thể thao túng quyền lực của chồng một cách thái quá theo kiểu “lệnh ông không bằng cồng bà”. Thậm chí, nhiều bà vợ đứng sau lưng quan chức có thể làm “khuynh đảo” chốn quan trường, can thiệp vào việc chính sự, “bật đèn xanh” cho những kẻ chạy chức, chạy quyền, chạy chỗ... khiến nhiều người không khỏi ngao ngán.
Châm ngôn có câu “Phía sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ” với hàm ý ngợi ca sự tảo tần, chu toàn và những hy sinh thầm lặng của người vợ đã góp phần làm nên công danh sự nghiệp cho chồng. Thế nhưng, thực tế cũng cho thấy, phía sau sự thất bại, thất sủng trên chính trường của một số quan chức thời nay cũng một phần do vợ con dính líu đến chuyện làm ăn khuất tất, vi phạm pháp luật. Nguyên nhân sâu xa một phần do tâm lý “lụy tình, quý vợ” thái quá, phần khác do bản năng “cá chuối đắm đuối vì con” nên một số quan chức để cho vợ con lợi dụng chức vụ, quyền hạn của mình để thao túng, trục lợi người khác mà vẫn dửng dưng. Tệ hại hơn, một số quan chức lại có biểu hiện đồng lõa, biết vợ con, người thân có những việc làm sai trái, hành vi tiêu cực nhưng không ngăn chặn kịp thời, cấm đoán nghiêm khắc. Cái sảy nảy cái ung. Nếu những sai phạm nhỏ của vợ con, người nhà, người thân của quan chức mà không được cảnh báo, chặn đứng từ đầu thì có thể tích tụ thành những “đống mối” có khả năng phá hủy, làm tiêu tan công danh sự nghiệp của chính họ.
Đối với cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ giữ chức vụ lãnh đạo các cấp phải thấm nhuần sâu sắc phương châm, nguyên tắc quản trị của người xưa truyền lại, đó là “Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” và đừng quên lời khuyên răn “Thương em anh để trong lòng/ Việc quan anh cứ phép công anh làm”. Đạo làm quan là phải phụng công thủ pháp, chí công vô tư, dĩ công vi thượng thì mới có thể dẫn dắt được xã hội, điều khiển được người khác. Phải thấm lấy câu “Quốc có quốc pháp, gia có gia quy” (nước có pháp luật của nước, nhà có quy định của nhà), “luật pháp bất vị thân” (luật pháp không thiên vị ai), chứ đừng để bản thân rơi vào hoàn cảnh “Đục từ đầu sông đục xuống”. Khi tư cách người chồng không ngay ngắn, khi phẩm chất người cha không lành mạnh thì không những không đủ khả năng “tề gia” đến nơi đến chốn, mà lại càng khó làm tròn bổn phận, trách nhiệm của người cán bộ, đảng viên đối với Tổ quốc và nhân dân./.
Thiện Văn