Gần 15 năm qua, vấn đề giá thuốc các bệnh viện và đặc biệt gần đây giá
thuốc đấu thầu, bảo hiểm y tế các bệnh viện vẫn là điểm nóng trên nghị
trường Quốc hội cũng như của dư luận xã hội. Vì giá thầu thuốc cao hơn
giá thị trường và giá khấp khểnh giữa các tỉnh, các bệnh viện trong một
tỉnh
Để khắc phục tình trạng này, trong thảo luận ở tổ, hội trường và các
hội thảo lấy ý kiến của Ủy ban thường vụ Quốc hội, một số ý kiến đề nghị
thiết kế riêng một Chương hoặc một Mục quy định về đấu thầu mua thuốc,
hóa chất, vật tư, thiết bị y tế tiêu hao, do tính chất đặc thù và quan
trọng của các mặt hàng này; đề nghị có chính sách ưu đãi trong đấu thầu
thuốc đối với các nhà thầu sản xuất thuốc trong nước.
Ủy ban thường vụ Quốc hội tiếp thu và đã quy định một Mục riêng về đấu thầu mua thuốc của các cơ sở y tế.
Điểm mới duy nhất: Đàm phán giá và đấu thầu tập trung
Bày tỏ sự vui mừng trước việc có riêng một mục qui định về đấu thầu
thuốc, đại biểu Nguyễn Văn Tiên (đoàn Tiền Giang) hy vọng từ nay không
có bộ, ngành nào còn đổ lỗi cho việc mua thuốc chữa bệnh nhưng người mua
phải tuân theo các quy định như mua xi măng, sắt thép; không mất cán bộ
do sai sót đấu thầu thuốc như thời gian vừa qua ở một số tỉnh. Tuy
nhiên, đại biểu băn khoăn: “Quy định như dự thảo liệu có hiệu quả để giá
thuốc đã qua đấu thầu không còn bị kêu ca, phàn nàn, chúng tôi thấy vẫn
cần có thực tế để kiểm nghiệm”.
Theo đại biểu Tiên, cả cơ quan soạn thảo và cơ quan thẩm tra chưa có
đánh giá tác động về các quy định mới về đấu thầu thuốc. Nó sẽ vào thực
tế như thế nào? đây là thách thức rất lớn.
Thứ hai, đại biểu khẳng định không thấy có điểm mới, trừ nguyên tắc
đàm phán giá và đấu thầu tập trung. Tương lai triển khai 2 biện pháp
này, đại biểu Tiên thấy “rất mù mịt” do luật chúng ta chẳng có quy định
lộ trình hay quy định số lượng, chủng loại cần phải đấu thầu để đàm
phán. Thích thì làm không thích thì đợi. Như vậy họ cũng không vi phạm
pháp luật và các tỉnh, các bệnh viện chắc là phải yên tâm thực hiện các
quy định đấu thầu như hiện tại.
Đại biểu Nguyễn Phạm Ý Nhi (đoàn Hà Nội) cũng đồng tình cao với việc
có thêm hình thức đàm phán giá cho việc lựa chọn nhà thầu cung cấp
thuốc. Nêu ý kiến cụ thể, đại biểu Ý Nhi cho rằng: Khoản 2, Điều 47 nên
sửa đổi gói thầu mua thuốc thành mặt hàng thuốc, bỏ "chỉ có một đến hai
nhà sản xuất" vì thường mỗi một mặt hàng thuốc chỉ có một nhà sản xuất.
Cần có quy định về trường hợp đặc thù trong dự thảo bởi đàm phán giá cho
trường hợp đặc thù vậy cần có quy định về các trường hợp đặc thù để
tránh tạo kẽ hở và lúng túng khi đấu thầu nếu như thông tư hướng dẫn
không làm rõ.
Nêu quan điểm về quy định việc mua thuốc tập trung được thực hiện ở
cấp trung ương, khu vực, địa phương, đại biểu Ý Nhi đề nghị bỏ cấp khu
vực. Vì nếu giữ nguyên trong dự thảo sẽ xảy ra hiện tượng trùng lặp khi
thực hiện. Nếu mua thuốc tập trung ở cấp trung ương và địa phương như
trong dự thảo luật và nghị định hướng dẫn thi hành luật thì sẽ được hiểu
là đơn vị mua sắm tập trung thuộc bộ sẽ mua thuốc cho các cơ sở y tế
thuộc bộ. Đơn vị mua sắm tập trung thuộc Ủy ban nhân dân tỉnh sẽ mua
thuốc cho các cơ sở y tế trực thuộc tỉnh, như vậy sẽ xảy ra việc cùng
một mặt hàng thuốc trên cùng một địa bàn nhưng các cơ sở y tế thuộc
trung ương, thuộc bộ và thuộc địa phương sẽ có giá thuốc khác nhau.
Đại biểu Ý Nhi cho rằng, nên qui định mua thuốc tập trung được thực
hiện ở cấp quốc gia, cấp tỉnh, thành phố và cấp cơ sở y tế thì phù hợp
hơn bởi thực hiện như vậy sẽ có danh mục thuốc dùng cho cả nước, cho
tỉnh, thành phố và cho bệnh viện tùy theo tiêu chí đưa ra quy định.
Theo nhận xét của đại biểu Ý Nhi, cả dự thảo luật và nghị định hướng
dẫn chưa có điều nào đề cập đến chất lượng thuốc. Vì vậy, đại biểu đề
nghị cần xác định rõ mục tiêu của việc mua thuốc tập trung, ví dụ thuốc
phải có chất lượng tốt, giá hợp lý, thống nhất giá, cung ứng tốt, từ đó
quy định chi tiết thành phần thành lập hoạt động của đơn vị mua sắm tập
trung thuốc cho cấp quốc gia, cấp địa phương và các cơ sở y tế.
Nêu ý kiến về việc chỉ định thầu đối với mặt hàng thuốc, đại biểu
Phùng Đức Tiến (đoàn Hà Nam) cho rằng, chỉ nên quy định chỉ định thầu
đối với các gói thầu mua thuốc hóa chất, vật tư, thiết bị y tế để triển
khai công tác phòng, chống dịch bệnh trong trường hợp có thiên tai, dịch
bệnh lớn xảy ra trên diện rộng có liên quan đến nhiều tỉnh, thành phố
hoặc 1 tỉnh, thành phố nhưng ở mức độ nghiêm trọng. “Nếu quy định như dự
thảo chỉ định thầu trong trường hợp cấp bách thì vẫn còn chung chung” –
đại biểu Tiến nói.
Trong dự thảo luật đề cập đấu thầu, chỉ định thầu, chào hàng cạnh
tranh đối với tư vấn dịch vụ hàng hóa xây lắp trong y tế, đặc biệt là
trong thuốc. Đại biểu Tiến đề nghị cần làm rõ trong lĩnh vực khoa học,
công nghệ để đảm bảo chỉ định thầu đề tài, dự án khoa học công nghệ theo
tinh thần Nghị quyết trung ương 20 ngày 1/11/2012.
Cần lấp đầy các lỗ hổng
Để khắc phục tồn tại trong dự thảo này đại biểu Nguyễn Văn Tiên đề
nghị thêm một Điều 47a quy định mua thuốc từ ngân sách. Theo đó, quy
định rõ giá thuốc mua từ ngân sách sẽ do Bộ Y tế chịu trách nhiệm, được
áp dụng theo nguyên tắc đấu thầu tập trung, đàm phán hoặc chỉ định thầu ở
cấp quốc gia hoặc trong trường hợp đặc biệt ở cấp tỉnh.
Theo đại biểu, số lượng tiền ngân sách dành mua thuốc tập trung trong
trường hợp này ngày càng giảm dần. Quốc hội đang muốn giảm các chương
trình mục tiêu quốc gia, cho nên những thuốc về lao, về sốt rét chắc
chắn sẽ dồn sang quỹ bảo hiểm y tế chi trả. Có chăng còn lại vacxin và
một số loại thuốc trong trường hợp đặc biệt. Đại biểu Tiên ước tính, một
năm mất khoảng vài trăm tỷ, do đó không cần thiết phải quy định quá chi
tiết vấn đề này.
Việc xử lý đấu thầu mua thuốc từ nguồn bảo hiểm y tế, đại biểu Tiên
thống kê: Hiện nay có 1.143 loại thuốc hóa chất do quỹ bảo hiểm y tế chi
trả. Chúng ta phải xem xem ai là người thực sự kiểm soát giá thuốc và
chủng loại thuốc bảo hiểm y tế. Trong nhiều năm qua, tất cả các bệnh
viện, bộ ngành, kể cả Bộ Y tế không ai biết giá thuốc bảo hiểm y tế
thanh toán cao hay thấp, trừ cơ quan bảo hiểm xã hội, vì họ là người chi
trả tiền thuốc và có hệ thống dọc trên cả nước. Cho nên khi lên khung
cả nước thì thấy được những cái điểm vênh váo giữa các tỉnh, giữa các
bệnh viện thấy “rất chướng”. Vậy việc sửa Luật lần này vai trò của bảo
hiểm xã hội sẽ thể hiện như thế nào? Đây là cơ quan vừa phải trả trong
năm 2012 là 20 nghìn tỷ tiền thuốc. Họ phải kiểm soát thanh toán này như
thế nào? Kiểm soát giá đấu thầu như thế nào? “Chẳng lẽ bảo hiểm xã hội
lại cứ lẽo đẽo đi theo giải quyết hậu quả và phàn nàn trên báo chí là
giá thuốc chỗ này cao, giá thuốc chỗ kia thấp” – đại biểu nói.
Tiếp đó, đại biểu Tiên khẳng định: Phải chỉ ra một cơ quan cụ thể và
sau này có vấn đề gì xảy ra thì anh ấy phải chịu trách nhiệm, phải giải
trình và phải tạo điều kiện cho anh ấy làm nhiệm vụ. “Hiện nay, 80% dân
số là có bảo hiểm y tế, vì thế chốt bảo hiểm y tế là bảo hiểm xã hội
phải chịu trách nhiệm cùng với Bộ Y tế. Nhưng bảo hiểm xã hội phải là
người chịu trách nhiệm chính”.
Vì thế, đại biểu đề nghị bổ sung thêm Điều 48a hoặc là một khoản
trong điều này quy định về trách nhiệm bảo hiểm xã hội Việt Nam. Họ phải
đề xuất lộ trình danh mục thuốc bảo hiểm y tế để Bộ Y tế ban hành việc
đấu thầu tập trung, đàm phán giá, phải có lộ trình rõ ràng, lúc nào thì
làm và làm bao nhiêu loại. Ngoài ra, cơ quan bảo hiểm phải tham gia toàn
bộ các khâu của quá trình đấu thầu thuốc bảo hiểm y tế, vì họ là người
trả tiền để giám sát việc đấu thầu có nghiêm túc không?
Cơ quan bảo hiểm có quyền không chi trả tiền thuốc bảo hiểm y tế nếu
kết quả giá thuốc cùng chủng loại, cùng chất lượng mà lại cao hơn quá
mức so với mức chung của cả nước. Bởi vì thực tế hiện nay xảy ra tình
trạng có những nơi cao gấp hai, gấp ba lần nhưng không làm thế nào được,
vì tất cả đều đúng.
Đại biểu Tiên cũng băn khoăn về quy định Hội đồng tư vấn quốc gia
quản lý về thuốc do Bộ Y tế thành lập và Bộ Y tế làm chủ tịch như vậy là
không hiệu quả. “Vì chưa bao giờ Bộ Y tế kêu ca về giá thuốc, chưa bao
giờ Bộ Y tế nói là giá thuốc cao quá hay thế nào. Bộ Y tế và Bộ Tài
chính luôn luôn đá quả bóng cho nhau về việc này. Do đó, hội đồng này
phải do Bộ Tài chính hay bảo hiểm xã hội làm chủ tịch thì mới có hiệu
quả” – đại biểu Tiên nói.
Đối với hóa chất và vật tư, thiết bị y tế tiêu hao, thời gian qua,
việc lựa chọn nhà thầu cung cấp các mặt hàng này vẫn được thực hiện theo
quy trình như đối với hàng hóa thông thường, thực tế không phát sinh
vấn đề vướng mắc, bức xúc. Do vậy, Ủy ban thường vụ Quốc hội đề nghị
không quy định trong Luật những đặc thù riêng cho nội dung này.
Tuy nhiên, đại biểu Tiên đề nghị vật tư y tế, hóa chất, thiết bị điều
trị rất nhiều loại đắt tiền và dùng để điều trị chứ không phải là chẩn
đoán, ví dụ như van tim, chỏm khớp, giá đỡ động mạch vành có giá hàng
mấy nghìn USD và sử dụng rất nhiều tại các bệnh viện và được quỹ bảo
hiểm y tế thanh toán. “Vậy tại sao họ lại đấu thầu theo loại thông
thường mà không quy định theo đấu thầu loại thuốc nó cũng là một dạng để
điều trị. Tôi đề nghị trong Mục 3 nên ghi: thuốc và vật tư y tế” – đại
biểu Tiên nói./.
Vũ Hạnh/VOV