Đại hội lần thứ nhất của Đảng có ý nghĩa lịch sử quan trọng. Đại hội
đánh dấu sự khôi phục được hệ thống tổ chức của Đảng từ Trung ương đến
địa phương, từ trong nước ra ngoài nước; thống nhất phong trào đấu tranh
cách mạng của công nhân, nông dân và các tầng lớp nhân dân dưới sự lãnh
đạo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng.
Đại hội được tiến hành trong bối cảnh lịch sử thế giới và trong nước có
nhiều chuyển biến quan trọng. Trên thế giới, phong trào cộng sản và công
nhân quốc tế tiếp tục phát triển có lợi cho cuộc đấu tranh của các dân
tộc thuộc địa. Những thành tựu to lớn về mọi mặt của công cuộc xây dựng
chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô có tác động to lớn tới phong trào cách mạng ở
các nước thuộc địa. Các nước tư bản chủ nghĩa lâm vào khủng hoảng kinh
tế sâu sắc. Ở Đông Dương, phong trào đấu tranh của công nhân đã từng
bước hồi phục. Các tầng lớp nhân dân ở thành thị và nông thôn tham gia
đấu tranh bằng nhiều hình thức như bãi khoá của học sinh, bãi thị của
thương nhân, biểu tình chống thuế của nông dân.
Đảng cũng từng bước hồi phục sau các cuộc khủng bố trắng. Về tổ
chức, Ban lãnh đạo hải ngoại đã liên hệ được với những cơ sở và tổ chức
trong nước, đưa đảng viên ở nước ngoài về nước phối hợp với đảng viên
trong nước hoạt động; tiếp tục củng cố và phát triển những cơ sở và tổ
chức còn lại, đồng thời xây dựng những cơ sở mới.
Trên cơ sở phong trào cách mạng đã được phục hồi và sự chuẩn bị
trước đó, từ ngày 28 đến 31-3-1935. Đại hội đại biểu lần thứ nhất của
Đảng đã họp tại một địa điểm ở phố Quan Công, Ma Cao (Trung Quốc) nhằm
xác định đường lối cho thời kỳ đấu tranh mới khi Đảng đã phục hồi. Tham
dự Đại hội có 13 đại biểu, lúc này đồng chí Nguyễn Ái Quốc đang công tác
ở Quốc tế Cộng sản, đồng chí Lê Hồng Phong dẫn đầu đoàn đại biểu Đảng
ta đi dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ VII, nên không tham dự được.
Trên cơ sở đánh giá tình hình thế giới và trong nước, Đại hội đề
ra 3 nhiệm vụ chủ yếu của toàn Đảng trong thời gian trước mắt là củng
cố và phát triển Đảng, tranh thủ quần chúng rộng rãi, chống chiến tranh
đế quốc.
Về nhiệm vụ phát triển và củng cố Đảng, tăng cường phát triển
đảng vào các xí nghiệp, đồn điền, hầm mỏ, đường giao thông quan trọng,
biến mỗi xí nghiệp thành một thành luỹ của Đảng; đồng thời phải đưa nông
dân lao động và trí thức cách mạng đã trải qua thử thách vào Đảng. Phải
chăm lo tăng cường các đảng viên ưu tú xuất thân từ công nhân vào các
cơ quan lãnh đạo của Đảng. Để bảo đảm sự thống nhất về tư tưởng và hành
động, các đảng bộ cần tăng cường phê bình và tự phê bình đấu tranh trên
cả hai mặt chống “tả” khuynh và “hữu” khuynh, giữ vững kỷ luật của Đảng.
Về “thâu phục quảng đại quần chúng”, Đại hội chỉ rõ Đảng mạnh là
căn cứ vào ảnh hưởng và thể lực của Đảng trong quần chúng. Nếu Đảng
không mật thiết liên lạc với quần chúng, không được quần chúng tán thành
và ủng hộ những khẩu hiệu của mình thì những những nghị quyết cách mạng
đưa ra vẫn chỉ là lời nói không. Muốn thâu phục quảng đại quần chúng
thì nhiệm vụ trung tâm, căn bản, cần kíp trước mắt của Đảng là: Bênh vực
quyền lợi của quần chúng; củng cố và phát triển các tổ chức quần chúng.
Đại hội chủ trương tổ chức quần chúng chủ yếu theo hình thức bí mật,
bất hợp pháp, đồng thời coi trọng những hình thức công khai, hợp pháp.
Phải đẩy mạnh chống chiến tranh đế quốc, vạch trần luận điệu
“hoà bình” giả dối của bọn đế quốc, giải thích cho quần chúng thấy rõ
chiến tranh đế quốc đã bắt đầu. Đại hội xem nhiệm vụ chống chiến tranh
đế quốc bảo vệ Liên bang Xô Viết là nhiệm vụ của Đảng và của toàn thể
cách mạng. Đại hội quyết định thành lập Ban Chống chiến tranh đế quốc do
Đảng lãnh đạo, bao gồm đại biểu nhiều tổ chức cách mạng và cá nhân yêu
nước, hoà bình và công lý.
Đại hội đã bầu ra Ban Chấp hành Trung ương Đảng, gồm 13 uỷ viên
(9 uỷ viên chính thức và 4 uỷ viên dự khuyết), đồng chí Lê Hồng Phong
được bầu làm Tổng Bí thư. Ban Chấp hành Trung ương nhất trí cử đồng chí
Nguyễn Ái Quốc là đại biểu của Đảng bên cạnh Quốc tế Cộng sản./.
TG