Giảm phát thải khí nhà kính từ đốt nhiên liệu hóa thạch xuống mức an toàn hơn có
thể cứu sống hàng triệu người mỗi năm vào cuối thế kỷ này. Kết quả nghiên cứu
trên đã được các nhà khoa học thuộc trường Đại học Bắc Carolina (Mỹ) đăng tải
trên tạp chí Biến đổi Khí hậu Tự nhiên số ra ngày 22/9.
Các nhà khoa học đưa ra ước tính này dựa trên sự mô phỏng về mức độ của hai chất
độc hại và gây ô nhiễm mạnh gồm chất thải thể rắn (hạt mịn) từ hoạt động đốt
than, dầu và khí đốt, và khí ozone (O3).
Khí ozone khi tập trung chủ yếu
trong tầng bình lưu khí quyển có tác dụng giúp lọc phần lớn các tia cực tím nguy
hiểm từ Mặt Trời, nhưng khi ở bề mặt Trái Đất lại gây hại cho phần lớn các loài
sinh vật vì là chất kích ứng đường hô hấp, có thể gây nguy hiểm tới
phổi.
Phân tử ozone gồm 3 nguyên tử ôxy hợp thành. Ở bề mặt Trái Đất,
ozone được hình thành từ phản ứng tương tác giữa khí thải của các phương tiện
giao thông và ánh sáng trắng.
Dựa trên số liệu về khí thải nhà kính,
nhóm nghiên cứu do Giáo sư Jason West dẫn đầu đã xây dựng được mô hình RCP4.5.
Theo các nhà khoa học, RCP4.5 là một kịch bản khá "ôn hòa", dự báo nhiệt độ bề
mặt Trái Đất vào năm 2100 sẽ cao hơn 2,6 độ C so với nhiệt độ trước thời kỳ bùng
nổ công nghiệp (sau Chiến tranh Thế giới thứ hai).
Theo mô hình RCP4.5,
đến năm 2030 thế giới có thể tránh được khoảng 500.000 ca tử vong mỗi năm, và
con số này sẽ tăng lên 1,3 triệu ca vào năm 2050, lên 2,2 triệu vào năm 2100 nếu
lượng khí phát thải nhà kính giảm.
Hạn chế được tình trạng tử vong sớm sẽ
giúp củng cố lực lượng lao động cho các quốc gia, tạo ra các lợi ích kinh tế
thiết thực. Tuy chi phí để giảm khí phát thải hiện rất cao, nhưng sẽ đến lúc lợi
ích về kinh tế sẽ lớn hơn, nhất là tại khu vực Đông Á nơi chiếm tới 2/3 số ca tử
vong có nguyên nhân liên quan đến khí thải nhà kính./.
(TTXVN)