Trong 4 nhóm giải pháp đồng bộ mà nghị quyết đã nêu, nhóm giải pháp được đặt lên hàng đầu là tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu của cấp trên. Như vậy, tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu vẫn được xác định bắt đầu từ mỗi đảng viên, nhưng lần này trước hết là từ đảng viên giữ các trọng trách của Đảng. Trên phạm vi cả nước trước hết là từ Bộ Chính trị, Ban Bí thư, BCH TƯ, "Sự gương mẫu của TƯ là cực kỳ quan trọng, có ý nghĩa quyết định" như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định.
Với Đảng bộ TP Hà Nội, để đưa nghị quyết vào cuộc sống, cần tiến hành đồng bộ 4 nhóm giải pháp. Trong đó cần quán triệt sâu sắc để cán bộ, đảng viên nhận thức sâu sắc hơn nữa tầm quan trọng của tự phê bình và phê bình. Tự phê bình và phê bình đã được xác định là quy luật vận động phát triển của Đảng, là một nguyên tắc trong tổ chức và hoạt động của Đảng. Tự phê bình và phê bình phải được tiến hành thường xuyên như "rửa mặt hằng ngày". Tự phê bình và phê bình phải chân thành, thẳng thắn, dựa trên nguyên tắc tổ chức sinh hoạt Đảng và tình thương yêu đồng chí. Nghị quyết lần này yêu cầu tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu phải được tiến hành từ trên xuống, trong đơn vị phải từ bí thư, thủ trưởng, cấp ủy.
Điều cần thiết nữa, Đảng bộ TP phải đánh giá đúng thực chất tình hình tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu hiện nay trong Đảng. Nhiều nhiệm kỳ nay, Đảng ta nói chung và Đảng bộ Hà Nội nói riêng đã rất chú ý tới tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu của cán bộ, đảng viên. Song có thể đánh giá tự phê bình và phê bình đang còn nhiều hạn chế, yếu kém ở không ít tổ chức Đảng. Biểu hiện là: Rất nhiều vụ tiêu cực, tham nhũng, buôn lậu không được phát hiện từ chi bộ, mặc dù chi bộ tháng nào cũng họp. Nhiều đồng chí chưa tự giác trong tự phê bình và phê bình. Chỉ tự phê bình khi không che giấu được khuyết điểm. Khi phê bình thì hay xảy ra tình trạng "anh không đụng đến tôi thì tôi không đụng đến anh", "dĩ hòa vi quý", nể nang, xuê xoa, chiếu lệ, hình thức... hoặc khi đã "đụng" đến nhau lại theo kiểu "quyết phen này sống chết mà thôi". Tỷ lệ phân loại đảng viên, tổ chức đảng cuối năm cũng chưa thực chất. Tỷ lệ đảng viên hoàn thành, hoàn thành tốt và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ rất cao. Tỷ lệ tổ chức đảng trong sạch vững mạnh cũng rất cao, tỷ lệ tổ chức đảng yếu kém không đáng kể, trong khi đó, thực tế lại không phải hoàn toàn như vậy. Mặt khác, chúng ta cũng chưa xây dựng được một quy định cụ thể để tự phê bình và phê bình thực sự là "đột phá"; để những đồng chí tự phê bình và phê bình nghiêm túc không bị "thiệt" và những đồng chí không nghiêm túc, cố giấu giếm khuyết điểm, "gió chiều nào che chiều ấy" không thể được "lợi".
Tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu là nhóm giải pháp có thể làm ngay, song không thể vội vàng, phải được chuẩn bị công phu, nghiêm túc. Để mỗi cán bộ, đảng viên nhất là các cán bộ, đảng viên có chức quyền, "tự giác, tự gương mẫu, tự phê bình, kiểm điểm, nhìn lại mình, tự điều chỉnh mình, cái gì tốt thì phát huy, cái gì xấu thì tự gột rửa, tự sửa mình" thì trách nhiệm của chi bộ rất lớn. Nhìn chung, đảng viên khó giấu được chi bộ. Đảng viên không tự phê bình thì phải có sự phê bình của chi bộ. Trước khi kiểm điểm, chi ủy có thể lấy ý kiến, tập hợp dư luận nhân dân để gợi ý kiểm điểm với những đồng chí cần thiết. Căn cứ vào chức trách cụ thể, chú ý để kiểm điểm những vấn đề sát với chức trách, cương vị cụ thể trong quy định những điều đảng viên không được làm; trong lối sống, trong đạo đức có những biểu hiện bất thường, trong kê khai tài sản, trong những vấn đề liên quan đến nhà đất, dự án, gia đình, vợ con có liên quan đến chức trách; có lợi dụng vị trí để tác động, liên quan đến công tác cán bộ, trong tham mưu, phê duyệt các loại dự án, có phục vụ "nhóm lợi ích" cũng như biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân các loại hay không? Đảng viên nào kiểm điểm chưa đạt yêu cầu phải cho kiểm điểm lại.
Một yêu cầu quan trọng nữa cần kết hợp trong tự phê bình và phê bình là nêu cao tính tiền phong gương mẫu của mỗi cán bộ, đảng viên với kỷ luật nghiêm minh ở những đồng chí cố tình che giấu khuyết điểm hoặc lợi dụng phê bình gây rối nội bộ. Kết hợp tự phê bình và phê bình với dư luận, ý kiến xây dựng Đảng của nhân dân để nêu cao tính tiền phong gương mẫu của cán bộ, đảng viên. Về lâu dài, đề nghị với TƯ và cũng có thể tổng kết thực tiễn từ Hà Nội, nghiên cứu một cơ chế cụ thể về thực hiện nguyên tắc tự phê bình và phê bình để công tác này thực sự là "đột phá", thực sự là quy luật trong xây dựng phát triển của Đảng.
Với nhóm giải pháp tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong gương mẫu của mỗi đảng viên, trước hết là của cán bộ, đảng viên lãnh đạo quản lý các cấp từ trên xuống được thực hiện đồng bộ, toàn diện, vững chắc, kiên trì, nghiêm túc, không nôn nóng, nói đi đôi với làm, đã nói là phải làm, tạo ra được những kết quả cụ thể, từng bước tạo được những chuyển biến thực sự trong thực tiễn, chắc chắn chúng ta sẽ củng cố được niềm tin của đảng viên, nhân dân đối với Đảng.