Cùng điều kiện như nhau, một số xã bên
đã đạt chuẩn nông thôn mới, nhưng xã tôi ì ạch mãi mới được mười tiêu
chí. Vì thế, cuộc họp đảng ủy xã sơ kết sáu tháng đầu năm dành gần hết
thời gian thảo luận, tìm cách gỡ khó.
Đồng chí chủ tịch xã phát biểu trước, đại ý:
- Nông thôn mới khác “nông thôn cũ”, đời sống của người dân phải được cải thiện. Muốn thế, không có cách nào khác là chuyển đổi mùa vụ, cây trồng, vật nuôi để nâng cao giá trị kinh tế trên đơn vị diện tích canh tác. Đây là khâu đột phá có tính quyết định trong xây dựng nông thôn mới.
Một số người tỏ vẻ đồng tình, cho rằng chủ tịch có cách nghĩ sâu sắc. Một người khác lại phản bác:
- Chuyện này bàn cả chục năm nay rồi, chứ đâu phải bây giờ xây dựng nông thôn mới mới bàn. Nhưng vẫn ruộng nhà ai nhà nấy cấy, bà con tự lo hết, đảng ủy xã chưa tìm được mô hình nào phù hợp.
Không khí buổi họp sôi nổi hẳn lên. Nhiều ý kiến phát biểu say sưa lắm, nhưng đều bị bác. Một đồng chí khác đứng lên đề nghị:
- Từ kinh nghiệm của các xã đã đạt chuẩn nông thôn mới, tôi thấy thế này, trong 19 tiêu chí, họ chọn tiêu chí nào không cần vốn, hoặc ít chi phí làm trước. Những tiêu chí cần huy động vốn nhiều thì chia ra các giai đoạn, không gây sức ép cho người dân trong việc đóng góp. Vì thế, tôi đề nghị, trước mắt chúng ta tập trung củng cố hệ thống chính trị, đổi mới phương thức hoạt động của cấp ủy, trong đó lấy đổi mới lề lối, tác phong làm việc của cán bộ làm đột phá. Cái này không cần vốn, chỉ cần cán bộ có ý thức tốt là làm được,...
Nghe vậy, nhiều ý kiến đồng tình, cho rằng đó là cách làm phù hợp. Một người ngồi ở dãy ghế cuối, bật dậy phát biểu:
- Đồng chí chủ tịch thì muốn lấy phát triển kinh tế làm đột phá; đồng chí làm công tác đảng lại cho rằng nên lấy công tác đảng làm khâu đột phá. Đó là phụ nữ, thanh niên chưa phát biểu, nếu phát biểu lại đề xuất thêm vài khâu đột phá nữa thì biết làm thế nào. Sao mà lắm đột phá thế?
Đồng chí Bí thư Đảng ủy đứng lên phân tích:
- Xây dựng nông thôn mới là chương trình lớn, bao gồm tất cả các lĩnh vực của đời sống kinh tế, chính trị, xã hội, vì thế mới cần thảo luận kỹ. Nhưng càng thảo luận càng thấy rối. Tư tưởng không thông, vác bình không cũng nặng, các cụ nói rồi. Đó là lý do tại sao chúng ta không làm được như các xã bên. Tôi đề nghị Đảng ủy giao cho thường vụ rà soát lại các tiêu chí chưa đạt, để xây dựng kế hoạch thật cụ thể với quyết tâm cao nhất, giao trách nhiệm cho từng ngành, từng đồng chí. Không bàn nhiều nữa; phải đột phá bằng hành động từ yêu cầu cấp thiết trong cuộc sống hằng ngày.
Nguyễn Văn/Nhân dân